Sau gần mấy tiếng chuyển nhà, và cũng đã xong, Song Thuần mệt mỏi nằm liệt trên giường,ban đầu ông Jone có ngăn cản cô,không cho cô giúp, dù gì ông cũng đã thuê người dọn rồi, ấy mà cô cứng đầu không nghe, nhất quyết phải ra tay phụ giúp, để bây giờ mệt mỏi nằm giường, trán thì nóng, không biết đứa bé trong bụng có ảnh hưởng gì hay không nữa?..
Ông Jone khám cho cô, biết cô chỉ cảm nhẹ, ông tận tình lấy thuốc cho cô uống, để cô nghỉ ngơi một chút. Cuộc đời ông, không có gia đình, cũng không có con cái, được nhận cô làm con nuôi là điều hạnh phúc, và còn có cả đứa cháu ngoại sắp chào đời, cho nên ông phải cưng chiều trên lòng bàn tay.
Song Thuần nằm ngủ được khoảng ba bốn tiếng gì đó, có lẽ thuốc ngấm vào cơ thể rất nhanh nên khiến cô ngủ lâu như vậy, đến lúc cô thức giấc đã thấy căn nhà trở nên chu tất hơn, còn đẹp hơn. Cô ngồi dậy, đi rửa mặt rồi đi tìm ba nuôi của mình, ban đầu cô cứ ngỡ bản thân đi nhầm nhà, nhưng rồi cô bình tĩnh hơn, đúng là căn nhà cô dọn dẹp lúc sáng đây mà, nhưng sao nó bây giờ lại sang trọng như vậy? Cô cũng thích nữa, nhưng cô thích ở căn nhà tre gần bờ biển kia hơn, tuy nhỏ nhưng ấm áp. Ông Jone đang nấu ăn dưới bếp, nghe tiếng chân, liền biết ngay là cô, vì trong nhà chỉ có hai cha con mà.
"Thức rồi sao con gái?"
"Vâng".
"Ngủ có ngon không?"
"Rất ngon ạ! À mà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-so-co-anh-day/2126483/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.