"Ngôn Hàm, anh sao vậy?"
Song Tích thấy anh im lặng suy nghĩ gì đó. Chợt lên tiếng hỏi. Sở Ngôn Hàm đứng dậy, đi lấy đồ chuẩn bị tắm:"Anh không sao?".
Song Tích có chút bất an, không lẽ anh đa nghi ngờ gì rồi sao? Nhưng mà cô ta đã che đậy rất kĩ càng rồi mà..
- -----
Lúc này, ở chỗ cô, Song Thuần luôn luôn mở to mắt thật khẽ để cô ghi nhớ con đường mà cô đang đến, thật ra cô còn có một biệt tài là trí nhớ siêu phàm. Cô nhớ rẫy rõ những gì mà cô muốn nhớ nhất. Nãy giờ đi đã được hơn hai tiếng đồng hồ, mà vẫn chưa đến nơi, rốt cuộc thì họ đưa cô đi đâu đây?
"Sắp đến chỗ chưa vậy?"
Song Thuần hỏi kẻ đang chở, ngồi trên cô có tận hai người, ột người lái một người ngồi bên cạnh, phía sau cô là hai chiếc xe hơi khác. Cứ như đang hộ tống cô đi vậy?
"Sắp đến rồi, cô im lặng chút đi".
"Tôi muốn đi vệ sinh".
"Rán nhẫn nhịn đi".
Song Thuần không nói thêm câu nào, cô cứ ngồi im chờ xem họ muốn chở cô đi đâu, Song Thuần có chút mệt mỏi, hai mắt gần như chống đỡ không nổi nêm khẽ rũ rụp xuống một chút, cô nghe thoáng thoáng đâu họ đưa cô đến gặp chủ nhật của họ.
Và rồi chìm sâu vào giấc ngủ.
Hơn hai tiếng sâu.
"Này, cô mau tỉnh dậy đi, đến nơi rồi?"
Song Thuần giựt nảy mình, hai mắt cô vẫn còn lim dim chưa chịu mở rư hết cỡ, đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-so-co-anh-day/2126478/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.