Ai có mặt ở đó đều chứng kiến được sự giận dữ trong cô. Qua ánh mắt lẫn cử chỉ của cô. Họ còn đang thầm tưởng tượng ra nếu như đôi chân cô có thể đi lại, chắc hẳn cô gái kia đã bị cô xé xác từ lâu rồi!
Mao Mị nhìn cô một cách hùng hồn, miệng nhấn mạnh từng câu chữ:"Đóng tôi chính là Mao Mị, người đã gọi điện và nhắn tin cho chồng của cô, cô thì làm được gì? Muốn đánh tôi sao? Giỏi nhào đến đây, bản thân thì tàn phế mà muốn đói chọi với tôi, cô không có cửa đâu?"
Lúc này, cả cơ thể nhỏ bé của coi run lên bần bậc, tại sao họ cứ thích lấy chuyện cô tàn phế ra để nói, vui lắm sao?
Thấy nét mặt cô có vẻ đang chùng xuống, Sở Ngôn Hàm siết chặt roi điện trong tay, tiến đến gần Mao Mị, anh vô cùng tức giận trước cách nói chuyện của cô ta, cây roi điện được anh giơ cao lên và hạ thẳng xuống vào từng tấc da tấc thịt của Mao Mị.
Thoạt đầu, cô ta cảm nhận được có một dòng điện cực mạnh chạy vào người, cả cơ thể không chống cự nổi mà ngã nhào ra sân cỏ xanh, gương mặt trắng bệch. Không có khí sắc.
Sở Ngôn Hàm lại định tiếp tục làm theo một roi nữa, nhưng rồi anh nghĩ lại, hai mắt lạnh lùng nhìn cô ta:"Tôi không cần biết ai đã sai cô làm rạn nứt tình cảm của vợ chồng tôi, nhưng mà cô đã sai lầm khi dám sỉ vả vợ của tôi,cô ấy là bảo bối của tôi, đến cả tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-so-co-anh-day/2126465/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.