Đúng lúc đó, cả ba người đều nhìn về phía cánh cửa khi có thêm sự xuất hiện của một người đàn ông trung niên.
Thiên Mân có chút thấy buồn bực lẫn nhói lòng, cô bậc cười chua xót:"À! Thì ra người chóng lưng cho cô là ông ta?"
Tuyết Lệ thấy người đàn ông đó đến. Liền mừng rỡ chạy đến ôm cánh tay, đôi gò bồng sau lớp khăn dày nhấp nhô, đè ép lên cánh tay của ông ta:"Ừm, chính là anh ấy, cô đã thấy sợ rồi chứ?"
Thiên Mẫn bạcac cười thành tiếng:"vậy cô có biết ông ta là ai không?"
"Thì anh ấy là chủ tịch đập đoàn Thiên Tân, đồng thời cũng là chồng sắp cưới của tôi!"
Trình Lãm nắm chặt tay Thiên Mẫn, nói nhỏ:"Em bình tĩnh, cứ để tôi lo".
"Không cần anh xen vào. Chuyện này tôi tự có thể giải quyết"
Thiên Mẫn nhìn người đàn ông đó, môi nhếch lên nửa:"Ông ta chính là ba của tôi, cô cũng xem như là ngang tầm tuổi của tôi, vậy mà gọi ba tôi là 'anh' cô mặt dày mà không thấy phát tởm sao?"
Tuyết Lệ mở tráo con mắt nhìn cô rồi nhìn lại Thiên Thừa, ba cô, nếu như nhìn kĩ càng sẽ thấy hai người có nét rất giống, Tuyết Lệ thầm nghĩ. Cô ta đã làm việc với cô một thời gian nhưng không hề biết cô chính là con gái của người đàn ông hơn mình hai mươi lăm tuổi.
"Sao rồi? Đã thấy đủ xấu hổ chưa?"
Thiên Thừa tiến lên một bước, cho cô một bạt tay:"Thì ra mày là người bảo vợ của tao phải bồi thường hợp đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-so-co-anh-day/2126461/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.