Phủ Trần gia không to như các phủ hào môn khác nhưng cũng không phải là quá nhỏ. Theo gia đinh dẫn đường, ngang đường đi, bọn họ nhìn thấy rất nhiều loại hoa được trồng. Đi một lúc, bọn họ nhìn thấy một nữ tử khoảng mười sáu, mười bảy tuổi đang tưới nước cho hoa. Nhìn nàng ngây thơ trong trắng như tiên giáng trần. Làn da trắng hồng, đôi mắt to tròn, đôi môi anh đào, đôi mày thanh tú. Dung nhan của nàng chắc hẳn được ông trời ưu ái ban cho. Nàng vận một bộ y phục màu tím càng làm nổi bật làn da trắng mịn không tì vết. Ở eo nàng giắt một chiếc roi. Dung nhan của nàng tương tự Linh Linh nên mọi người đoán chắc nàng là nhị tỷ của Linh Linh, Trần Linh Đan.
Nhìn thấy họ, Linh Đan không kiêu ngạo, hơi cúi người như để chào hỏi rồi đưa vật đang cầm trên tay cho tỳ nữ bên cạnh, đến gần bọn họ, nàng cất giọng nói: “Các vị là người muốn gặp thân phụ của tiểu nữ, vậy mời đi theo tiểu nữ.”
Giọng nàng thật như cái tên của nàng. Linh đang linh đang, nghe thật vui tai. Linh Linh ở đằng sau, nghe thấy giọng của nhị tỷ thì căng thẳng nắm chặt lấy tay Lan Nhi Tình Nhi.
Đoàn người đi theo Linh Đan đến đại sảnh của phủ. Nơi này không tráng lệ như những nhà hào môn khác thật đơn sơ nhưng không thiếu phần trang trọng. Có mười hai chiếc ghế tựa bằng gỗ hảo hạng chia ra mỗi bên sáu chiếc. Ở giữa hai chiếc ghế đặt một chiếc bàn gỗ nhỏ để trà. Ở vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-so-bon-vuong-o-day/2386688/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.