~~~~~~~~~~~~~~~~ Tây Uyển ~~~~~~~~~~~~~~
“Tiểu Bạch, ta bị trúng tà sao?” Băng Băng ngồi trên mái Uyển hỏi Tiểu Bạch đang rúc trong ngực nàng. Không hiểu sao, từ khi trùng bắt đầu tỉnh, nàng không cảm thấy một chút gì đó gọi là vui vẻ. Nàng không hiểu, chẳng phải nàng đã đợi ngày này lâu lắm rồi sao?
“Chủ nhân không bị trúng tà gì cả, chẳng qua người lại bắt đầu yếu lòng rồi” Tiểu Bạch cất chất giọng vô cùng dễ thương nói.
“Ta phải làm sao bây giờ, Tiểu Bạch?” Băng Băng thuận tay vuốt lông cho Tiểu Bạch, hàng lông mày nhíu chặt lại với nhau.
“Chủ nhân, người có thật sự mong ông ta chết không?” Tiểu Bạch hỏi ngược lại Băng Băng. Nó muốn chủ nhân vui vẻ chứ không mong chủ nhân suốt ngày ưu sầu. Như vậy nó sẽ rất khó chịu.
“Thật sự, ban đầu ta rất muốn giết ông ta để trả thù cho di nương. Nhưng bây giờ ta cũng không rõ nữa” Nàng bây giờ rất mơ hồ. Trong thâm tâm của nàng có hai giọng nói đối địch với nhau, một nói nàng phải trả thù cho di nương nhưng một cái khác lại nói nếu nàng làm vậy, nàng sẽ hối hận cải đời. Lấy từ trong ngực ra một chiếc lệnh bài. Bây giờ nàng mới chính thức nhìn kĩ tấm lệnh bài này. Vốn dĩ nàng không nhìn kĩ nó là vì ngày trước mỗi khi nhìn vào nó sẽ làm nàng nhớ đến cái chết của di nương. Lệnh bài làm bằng bạc, trên lệnh bài có hình một bông Hoa Bát Tiên . “Hoa Bát Tiên? Nó biểu thị cho cái gì? Chẳng phải vua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-so-bon-vuong-o-day/2386668/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.