Có lúc khi người ta gặp chuyện gì đó lúng túng, chắc chắn là phải xấu hổ đến mức muốn độn thổ, nhưng sẽ tự hồi tưởng lại cảnh tượng lúc đó.
Ví dụ như giờ phút này, Nhạc Thiên Linh vừa ngồi co quắp ngón chăn lại vừa lướt lướt lịch sử tin nhắn giữa cô và Cố Tầm.
Cô tám nhảm với người này nhiều dữ vậy sao? Lúc đầu còn khách sáo lắm nhưng sau đó lại bung xõa thế cơ à?
Xem lịch sử tin nhắn xong, Nhạc Thiên Linh lại vào group chat game của 4 người coi thử.
Thôi luôn. Có cả tiểu Mạch và Lạc Đà trong đó nên cô lại chẳng thèm kiêng dè.
Cô nhớ lại lúc mình tâm sự với Cố Tầm như một kẻ si tình và nói “giọng cậu nghe giống như giọng của người tôi thích…”
Rõ ràng là một lần tỏ tình đã dùng hết tất cả dũng khí của cô, nhưng không ngờ rằng mình đã thổ lộ mấy trăm lần mà chẳng biết gì.
Nhạc Thiên Linh không biết khi thấy mấy câu này, anh sẽ phản ứng thế nào. Là cô thì cô sẽ cần một con dao, hoặc là giết Cố Tầm, hoặc là tự sát.
Xem lịch sử cuộc trò chuyện hơn một tiếng đồng hồ, Nhạc Thiên Linh thành công khẩy ngón chân mình thành lâu đài Disney.
Cô vô vọng nhìn trần nhà, quyết định đi tắm cho yên tĩnh.
Mặc dù cô chỉ uống có ba ly bia nhưng ngồi trong phòng karaoke cả đêm, mùi rượu mùi thuốc lá gì đó bám cả vào người.
Đi tắm có lẽ là con đường tắt mà người hiện đại bây giờ hay làm để trốn tránh thực tế, khi làn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-rung-dong-vi-anh/574482/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.