Có lẽ vì vừa kết thúc kỳ nghỉ Tết, rất nhiều người không thể chấp nhận được sự thật là ngày mai phải đi làm, Ấn Tuyết xem phim đến hai giờ, Nhạc Thiên Linh cũng chơi game tới hai giờ.
Game khiến người ta mê mệt là vì nó có thể kéo họ vào một thế giới song song, tạm quên đi hiện thực phiền não.
Ví dụ như tối nay, Nhạc Thiên Linh cũng quên mất Cố Tầm, không thèm nghĩ đến sự lúng túng giữa cô và Lâm Tầm, trong đầu chỉ toàn là làm thế nào giết 96 người một trận.
Đến ba giờ, cô nằm trên giường lăn qua lộn lại, vẫn đang suy nghĩ về ván cuối, nếu Lạc Đà không che khuất tầm nhìn, cô đã dẫn cả team ăn gà rồi!
Đang lơ mơ sắp ngủ thì Ấn Tuyết lại hắt xì hơi, bất mãn nói: “Sắp vào xuân rồi mà mắc gì lạnh quá trời, tao sắp chết rét luôn.”
Nói xong cô ấy trở mình, ngủ thật say.
Chẳng biết tại sao, mùa xuân năm nay lại tới thật trễ.
Con số trên lịch không ngừng nhảy nhót nhưng nhiệt độ thì vẫn vững như núi Thái Sơn, không hề khác chút nào. Đến đầu tháng ba, lúc này mới có một ít hơi hướng của mùa xuân.
Thế nhưng ánh mặt trời ấm áp vừa ghé chơi chưa được mấy ngày, rét tháng ba lại nôn nóng xuất hiện, gió rét lành lạnh như cắt, thổi vào lớp áo của những người mặc đồ mùa xuân, làm họ phải nhảy mũi cả ngày.
Đến cuối tháng tư, thời tiết mới dần ổn định, cuối cùng thì Nhạc Thiên Linh có thể cởi lớp quần áo vừa dày vừa nặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-rung-dong-vi-anh/574470/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.