Chương trước
Chương sau
Tại bệnh viện , trong căn phòng , một thân thể bé nhỏ nằm trên giường , gương mặt lạnh lùng. Vũ Phong và Thiên Ân đau lòng nhìn cô.

- Lam Phương! Em ăn cháo nhé anh sẽ đút cho em!- Vũ Phong nói

- Đúng đó mami, nhìn mami sắc mặt kém lắm !- Thiên Ân nói

- Các người đi đi !- Lam Phương quay mặt

- Lam Phương, thật sự là anh không thề có ý với cô ta !- Vũ Phong nói

- Vậy ý anh là tôi nghĩ oan cho anh sao ?- Lam Phương lạnh lùng nhìn Vũ Phong

- Mami! Con biết lỗi của mình mà !- Thiên Ân nói

Bỗng cánh cửa mở ra , Hạo Nhiên bước vào nhìn gương mặt lạnh lùng của Lam Phương mà lòng đau xót không nguôi.

- Các người ra ngoài đi ! Tôi muốn yên tĩnh !- Lam Phương nằm xuống

Vũ Phong và Thiên Ân đau lòng nhìn cô , bước ra ngoài , lúc này Hạo Nhiên mới bước tới kéo chăn ra , nước mắt của Lam Phương lăn dài trên má,

- Sao lại như thế chứ ?- Lam Phương nói

- Cô à..tha thứ cho họ đi !- Hạo Nhiên ôm lấy Lam Phương nước mắt của cậu kìm không được rơi xuống

3 ngày sau , Lam Phương sức khỏe cũng khỏe hơn , tâm trạng cũng khá lên hẳn , Vũ Phong từ ngoài bước vào cùng Thiên Ân .

- Lam Phương..em muốn ăn gì không ? Anh kêu người mang tới !- Vũ Phong nói

- Đúng đó, mami !- Thiên Ân nói

- ...Vậy 2 cha con về nhà nấu canh súp cho em đi !- Lam Phương nói

Bỗng Vũ Phong và Thiên Ân như nhận được tia sáng vui mừng bay tới ngồi bên cạnh Lam Phương.

- Vợ à..em tha thứ cho anh và con rồi à !- Vũ Phong nói

- Có gì chứ ..em thấy hảnh diện vì có người chồng đẹp trai lắm gái theo nè..thứ 2 là có một người con thiên tài nắm giữ tổ chức hùng mạnh ! Không tốt hơn sao?- Lam Phương mỉm cười

- Mami..con xin lỗi !- Thiên Ân cúi đầu

- Khờ quá ..mà bây giờ 2 người có mau đi không ? Hay em đổi ý nhỉ ?- Lam Phương nói

- Vâng..thưa Lâm Hắc phu nhân nhất định chúng tôi sẽ hoàn thành sớm để đem tới cho phu nhân !- Vũ Phong và Thiên Ân nói rồi mỉm cười bước đi ra ngoài

Lam Phương nhìn theo mà mỉm cười nhẹ , bỗng điện thoại reo lên có tin nhắn là tin nhắn của Huyền Nhi . Lam Phương hơi lưỡng lự nhưng cũng vào phòng thay đồ , một bộ y phục bệnh nhân được thay bằng một chiếc váy hồng nhạt đáng yêu , mang đôi giày búp bê . Đúng như lời hẹn , 5p sau có người tới mang cô đi . Khu biệt thự ngoại ô phía bắc . Lam Phương bước vào nhìn ngay 2 kẻ làm cho cô đau khổ suốt thời gian qua .

- Lam Phương ..em tới rồi à ! - Bảo Minh mỉm cười bước tới

- Bảo Minh..anh kêu tôi tới có chuyện gì ?- Lam Phương hỏi

- Lam Phương..em vẫn hấp tấp nhỉ ..Nào nghe lời anh lại đây !- Bảo Minh kéo cô lại ngồi xuống ghế sôpha

- Các người muốn gì ?- Lam Phương đi thẳng vào chủ đề

- Chỉ là muốn mời cô tới chơi trò chơi thứ 2 cùng chúng tôi thôi mà !- Huyền Nhi nói

Lam Phương đưa ánh mắt băng giá nhìn 2 con người trước mặt , 2 người quả rất là nham hiểm liệu chuyện gì sẽ xảy ra nữa đây ? Bỗng từ phía sau , có người chụp thuốc mê Lam Phương , làm cho cô chìm ào giấc ngủ . 1 tiếng sau một xô nước đổ xuống người Lam Phương , làm cho cô bừng tỉnh và từ từ mới nhận biết là cơ thể cô đang bị trói chặt lại .

- Chào mừng đến với hình phạt tử thần của tôi !- Huyền Nhi nói

- Huyền Nhi ..cô muốn gì hả ? Thiên Ân ..Hạo Nhiên..cô định làm gì chúng hả ?- Lam Phương nhìn vào 2 tiểu quỷ

- A..thật ra thì có gì đâu ..2 anh em nó chỉ ngủ tí thôi mà ..nhưng nếu tâm trạng tôi hông vui có thể 2 chúng nó ngủ mãi cũng được !- Huyền Nhi nói

- Cái gì ? Huyền Nhi ..cô có còn là người không hả ? Hạo Nhiên nó là con cô mà!- Lam Phương hét

- Ôi..cô chưa nhận ra sao ? Cô không thấy 2 đứa nó giống y nhau à ..haha ..cô chậm tiêu hơn tôi tưởng đó !- Huyền Nhi cười

- Ý..cô là sao ?- Lam Phương hỏi

- Thôi thì cô dù sao cũng là lần cuối nghe về tụi nó..coi như tôi ban thưởng cho cô trước khi chết ! Thật ra .Hạo Nhiên..nó không phải con trai tôi..nó là đứa em trai song sinh của thằng con xấc xược của cô đấy ..ha..7 năm trước sau khi cô sinh 2 đứa nó là cũng là ngày mà đứa con tôi nó phải chết ! - Huyền Nhi nói

- Đứa con ..cô chết sao ?- Lam Phương nhìn

- Đúng vậy ..trong khi đó ..tôi thì đang sống dở chết dở với nỗi đau mất con thì cô ..cô đang vui mừng khi sinh ra cặp song sinh đó ..! Nhưng..đối với tôi tất cả không quan trọng..tôi chỉ cần Vũ Phong thôi ..chính cô..chính cô và 2 đứa con của cô đã cướp anh ấy từ tôi !- Huyền Nhi hét

Lam Phương nhìn Hạo Nhiên , nước mắt rơi xuống ..vậy suốt bao tháng qua cô đang ở cùng đứa con trai của mình sao ..Bỗng cánh cửa mở ra , Bảo Minh bước vào ,cầm chiếc điện tjoại xoay xoay .

- Lam Phương..nhìn em như vậy chắc em biết được bất ngờ của anh rồi nhỉ ? Và bây giờ là tiết mục thứ 2 !- Bảo Minh bấm gọi cho ai đó

- giọng nói âm vực vang lên

- Vũ Phong..haha ..lâu quá không gọi cho cậu ..cậu nhớ tớ chứ ?- Bảo Minh bịt miệng Lam Phương lại

- Vũ Phong nói

- Được..cậu có thể cúp mày nhưng mà nè ..nghe giọng của ai đây ?- Bảo Minh bỗng xé tẹt làm đôi chiếc váy hồng nhạt để lộ đôi chân trắng nõn nhưng Lam Phương không thề la lên

Bên đầu dây kia bắt đầu có chút bồn chồn , lo lắng .

- Này..Lam Phương.em mau nói cho hắn biết là em đang vui sướng khi bên anh đi !- Bảo Minh cúi xác xuống

- Mau nói đi !- Huyền Nhi tát vào má Lam Phương máu cháy ra ở kkhóe môi

- Vũ Phong hét

- Ô..vậy đây là vợ mày sao? Nhưng mà em ấy đang say mê bên tao này !- Bảo Minh nói

- Vũ Phong như mất kìm chế

- Mày hấp tấp quá ..tao cho mày 30p tìm tới chổ này ..nếu mày chưa tới thì ..haha..Lam Phương sẽ là của tao !- Bảo Minh cúp máy phía sau Thiên Ân bấm vào nút đỏ ở khuyên tai

Vũ Phong tức giận , lập tức ngồi xuống lấy laptop ra xác nhận vị trí của Lam Phương , đến 15p sau mới nhận được tín hiệu từ khuyên tai mà cậu tặng cho Thiên Ân , lập tức đi tới đó. Nhìn vào đồng hồ , Bảo Minh mỉm cười nhìn Lam Phương .

- Cút đi ! Dơ bẩn !- Lam Phương buông lời

- Ôi..sao em nói anh nặng thế ?Đau lòng quá đi !- Bảo Minh nói

Huyền Nhi thì bước tới gần Thiên Ân và Hạo Nhiên đang nhìn cô với ánh mắt đau lòng không nguôi.

- Có trách thì trách mẹ tụi bây đấy đừng trách tao!- Huyền Nhi khẽ cười nham hiểm

Cánh cửa mở ra , Vũ Phong bước vào , Lam Phương nhìn anh mà tức giận cô không nói là vì không muốn anh tới mà sao anh lại tới chứ , Bảo Minh ra dấu nhìn các đàn em , lập tức bước tới trói Vũ Phong lại.

- Nhìn 2 người thương nhau quá nhỉ ?- Bảo Minh nói

- Đúng đó ..haha !- Huyền Nhi cười lớn

- Mày muốn gì hả ?- Vũ Phong hỏi

- Muốn à ..tụi bây đánh nó cho tao !- Bảo Minh nói

Tất cả đàn em nghe theo lệnh , bước tới đánh vào người Vũ Phong , Bảo Minh tức giận bước tới đánh vào Vũ Phong làm anh bật cả máu.

- Dừng lại đi !- Lam Phương rơi nước mắt nhìn Vũ Phong đang bị đánh tới bật máu

- Em muốn anh dừng thì anh càng muốn đánh !- Bảo Minh cứ thế đánh mạnh vào nhưng nơi nguy hiểm có thể gây chết

- Này..Bảo Minh..dừng lại..điều này không có trong kế hoạch mà !- Huyền Nhi xô cậu ra che Vũ Phong lại

- Được rồi ..mau giữ hắn đứng lên !- Bảo Minh lấy khăn lau đi những vết máu

Phía sau Thiên Ân và Hạo Nhiên tức giận nhìn cảnh papa mình bị đánh .Bỗng Bảo Minh kéo người Lam Phương đứng lên.

- Mày nói đây là vợ mày à ...haha..tao sẽ cho mày thấy cảnh vợ mày vui sướng khi bên tao !- Bảo Minh kìm chặt người Lam Phương xuống ghế sôpha mà hôn say đắm

Nắm tay của Vũ Phong bóp kêu răn rắc , Lam Phương khó chịu đẩy người Bảo Minh ra nước mắt không ngừng rơi xuống, Huyền Nhi lúc này mới mỉm cười thỏa mãn. Bỗng Vũ Phong đánh cả 4 tên đứng xung quanh nằm inh xuống sàn chỉ trong nháy mắt. Bảo Minh khẽ mỉm cười lúc này mới buông Lam Phương ra.

- Woa..mở được rồi sao ? - Bảo Minh nói

- Hôm nay..là ngày mà mày phải chết !- Vũ Phong nói

Bảo Minh khẽ mỉm cười bước tới đánh với cậu nhưng không ngờ những đòn mà cậu đánh lúc này không làm cho Vũ Phong bị thương , mà bây giờ nhưng đòn anh đánh ra nều không né kịp sẽ có thể chết. Nhìn cảnh trước mặt nguy cấp , Huyền Nhi nhìn sang 2 đứa nhóc tiểu quỷ , bước tới định bắt chúng làm con tin thì Lam Phương bước tới.

- Không được động vào các con của tôi !- Lam Phương nói

- Tránh ra đi !- Huyền Nhi vung tay xô Lam Phương té đập bụng xuống ngay cạnh ghế

lúc này thì Kyn và Chi Linh , Trâm Thảo cùng Minh Khánh , Nhật ân bước vào , Bảo Minh khẽ mỉm cười bấm nút đỏ ở đồng hồ , một loạt sương khói phun ra , đợi khi sương khói tan đi thì cậu và Huyền Nhi đã trốn đi mất , Lam Phương nằm dưới sàn , gương mặt trắng bệt nhìn 2 tiểu bảo bối.

- 2 đứa không sao chứ ?- Lam Phương khó khăn hỏi

- Dạ..không sao ạ !- Thiên Ân nói

- Máu...papa ơi..mami chảy máu kìa !- Hạo Nhiên la lên

Lúc này , Vũ Phong bước tới hoảng hốt nhìn cô , máu từ quần cô chảy xuống đùi làm ướt luôn cả chiếc váy trắng .Lập tức nhanh chóng đưa cô tới bệnh viện với vận tốc khủng khiếp chỉ với 5p đã tới , tới nơi nhanh chóng bế cô chạy thẳng vào phòng cấp cứu Vip của bệnh viện nhà anh. Nhìn gương mặt trắng bệt của cô mà lòng anh lo lắng bồn chồn , lúc này cả đám mới chạy vào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.