Mắt nhìn thấy khoé miệng cong cong của Tư Quân xụ xuống, Hạ Du Châu mới ý thức được câu nói của mình còn có ý khác: "A, không phải là em nói anh đâu, em nói con chó cơ."
Khuôn mặt anh tuấn trắng nõn trở nên xanh mét: "..."
Hạ Du Châu: "Không phải, em đúng là theo một con chó đến đây mà, một mạch từ đường quán bar theo đến tận đây..."
"Im miệng đi Hạ Du Châu." Tư Quân không thể nhịn được nữa, ngăn cậu lên tiếng cứ "chó này chó kia," nói thêm gì nữa thì hắn sẽ nghi ngờ thanh xuân của mình là đút cho một tên loãng não.
Mắt thấy Tư Quân thở phì phò xoay người rời khỏi, Hạ Du Châu hối hận nhe răng, bước nhanh đuổi theo, theo Tư Quân đi vào tiểu khu.
Tiểu khu này phải quẹt thẻ vào cửa, một tiếng "tít" vang lên, cửa mở ra, Tư Quân đi vào, cửa quay kia sắp đóng. Hạ Du Châu bước một bước dài xông lên, theo sát tính mượn gió bẻ măng, không ngờ xông vào quá mạnh, cứ thế đụng thẳng vào lưng của Tư Quân, dán chung một chỗ với hắn.
Tư Quân đứng tại chỗ. Cửa quay sau lưng từ từ đóng lại, kẹp vạt áo hoodie của Hạ Du Châu.
Bảo vệ ngồi gác bên cạnh cửa quay mở to mắt nhìn hai người: "Hai người có quen nhau không?"
Tư Quân ho nhẹ một tiếng: "Cậu ấy là... người nhà của tôi."
Bảo vệ mở cửa quay ra, giải cứu góc áo của Hạ Du Châu: "Lần sau thì từng người từng người đi qua, thẻ có thể quẹt lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-rang-thanh-danh/2880983/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.