Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Đang ngây người, lại bỗng chốc chạm nhau với ánh mắt của Tư Quân, Hạ Du Châu ngượng ngùng phất tay một cái.
Thanh kiếm trong tay của Tư Quân dài hơn của bọn họ nhiều, nhìn qua cũng thấy tinh xảo hơn. Mũi kiếm hướng xuống đất, theo giày da màu đen kia từng bước một đi tới, ánh sáng nhạt ở trên mũi kiếm vẽ ra gợn sóng hoa văn trên nền đất.
"Tôi cần một lời giải thích." Tư Quân dừng lại trước mặt Hạ Du Châu, ánh mắt đảo qua mọi người ở trong gương.
Ba thiếu niên im như thóc, không dám nói lời nào; Chu Thụ thì không hề nghe thấy, thừa dịp đàn muỗi không bay được, tìm kiếm đâm từng con, nắm chắc thời gian cướp đầu muỗi.
Hạ Du Châu là người duy nhất dám nói chuyện: "Tại sao anh lên sân khấu còn có hiệu ứng đặc biệt nữa vậy?"
Tư Quân: "..."
"Đó là trường năng lượng, đủ mạnh là có thể có." Bạn học Bạch làm đại biểu cho lớp nhịn không được lên tiếng, tới khi Tư Quân nhìn qua, trong nháy mắt liền rụt cổ.
"Ba phút đồng hồ diệt muỗi, mười lăm phút dọn sạch chỗ này." Tư Quân nhìn thoáng qua đồng hồ đeo tay, nói với ba thiếu niên.
"Vâng!" Mấy thiếu niên không dám có bất cứ dị nghị gì, cũng bắt đầu làm việc giống như Chu Thụ.
Đám muỗi này cũng không phải là bị đóng băng hoàn toàn, mà là động tác trở nên chậm chạp, còn đang ráng vỗ cánh. Do rơi vào trường hợp trông chẳng có tính thẩm mỹ gì, muỗi chồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-rang-thanh-danh/2880967/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.