【 Phạm tội, người phạm tội, bị hại, người bị hại.
Có rất nhiều lúc chỉ cần nhìn là có thể phân rõ giới hạn giữa hai bên, nhưng vào một lúc nào đó, một khi bước ra khỏi đường ranh giới thì chúng sẽ đổi chỗ cho nhau.
“Chẳng lẽ anh không cho là thế à?” Nghi phạm X nhìn vị thám tử trước mặt.
Đề Moore dập tắt điếu xì gà.
“Tôi chỉ biết rằng.”
Đôi mắt đen láy của hắn nhìn về phía đối phương.
“Anh của bây giờ, là tội phạm.” 】
—
“Đã xử lý sạch vết thương.”
Vứt băng vải dính đầy máu xuống, bác sĩ nhìn người ngồi trên ghế trước mặt mình, “Mấy tuần nữa là có thể hoạt động bình thường. Nếu lúc đó đạn lệch thêm mấy centimet thì bây giờ cậu đang nằm ở nhà hỏa táng đấy.”
Người nọ thử cử động cánh tay mình, cười khẽ, dường như đang lơ đễnh.
Bác sĩ thấy thế, thở dài: “Thôi bỏ đi, dù sao thì cậu cũng không để ý. Tôi chỉ thắc mắc rằng ai có thể làm cậu bị thương nặng như này?” Hắn buông sổ ghi chép, “Loại vết thương thế này chắc chắn là có người đứng trước mặt bắn cậu, cậu mà lại mắc một sai lầm như thế à?”
“Ai rồi cũng sẽ phạm sai lầm thôi.”
Lúc Hách Dã nói điều này, thần sắc vẫn lạnh nhạt như cũ.
“Người nổ súng muốn giết cậu, không hề nương tay chút nào.” Bác sĩ nói: “Cậu có thêm một kẻ thù từ bao giờ thế? Tôi nghe nói đám cảnh sát trong nước và quốc tế đều định bắt sống cậu. Nhìn cách làm này, đừng có nói là cậu còn chơi đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-ra-ta-se-o-dia-nguc/4651901/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.