Lúc đó Từ Thượng Vũ đang đứng trước cửa sổ nói chuyện với Ninh Tiêu, tầm mắt cũng đảo đến đường cái phía dưới. 
Cho nên không bao lâu sau hắn đã thấy Trương Vĩ Vĩ chạy băng qua đường. Hắn còn thấy Vu Mạnh đuổi theo phía sau Trương Vĩ Vĩ, lúc ấy không hiểu sao lại thấy không yên, cũng không để ý đến Ninh Tiêu đang nói gì. 
Sau đó thấy người xuất hiện phía bên kia cánh cửa, hắn đứng thẳng người, ánh mắt nhìn chằm chằm vào người nọ. Gần như cùng lúc đó, người đứng trước cửa giáo đường cũng ngẩng đầu lên nhìn hắn. 
Tầm mắt hai bên chạm nhau, một bên đầy ý cười, một bên đầy sát khí. 
Ninh Tiêu cũng để ý thấy thái độ Từ Thượng Vũ thay đổi, nhưng đứng ở góc của cậu, tầm mắt bị cản trở nên không thấy được người phía giáo đường, cậu đang định hỏi Từ Thượng Vũ, chưa kịp mở miệng đã thấy viên cảnh sát trước mặt mình đột ngột trừng to mắt, đôi tay nắm lan can trước cửa sổ gồng lên khiến thanh sắt muốn biến dạng. 
Ngay lúc đó, Từ Thượng Vũ thấy người nọ nở một nụ cười trào phúng, cúi đầu dùng một tay ôm đứa nhỏ trước mặt vào lòng, sau đó xoay lưng đi vào trong. 
“Hách Dã!” 
Từ Thượng Vũ tức giận gầm lên, khi mọi người kịp phản ứng lại thì hắn đã đỡ lan can nhảy xuống! 
Lầu năm đấy, hiện trường mới có người ngã mất mạng đấy! 
Trái tim của Lục Phi và Triệu Vân đều muốn nhảy lên cổ họng, không kịp hô tiếng nào đã vội vàng chạy tới trước cửa sổ. Ngay cả Ninh Tiêu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-ra-ta-se-o-dia-nguc/4651881/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.