Ngay lúc Ninh Tiêu giật mình há miệng thì cặp “cha con” bên cạnh đã bắt đầu một cuộc đối thoại kỳ cục.
“Tiểu Vĩ, con vẫn gọi là chú, bao giờ con chịu gọi một tiếng ‘ba’ là ba đã thỏa mãn rồi.”
“Ba con chết rồi, chú muốn đi theo à?” Trương Vĩ Vĩ không biến sắc nói.
“Cũ không đi thì mới không tới, làm người phải nghĩ thoáng một chút.”
“Con đã thấy mình thoáng lắm rồi.” Trương Vĩ Vĩ nhìn Ninh Tiêu, “Từ khi biết chú thích đàn ông, chỉ cần chú không ra tay với con thì có dẫn một dì nam nào về con cũng không để ý.”
“… Vĩ Vĩ, thật ra chú kén chọn lắm, không phải ai cũng lọt được vào mắt chú đâu.”
“Vậy thì ‘dì’ này là một trong số những người lọt vào mắt chú à?” Trương Vĩ Vĩ nói: “Ở nhà chú nửa tháng, đây là lần đầu tiên con thấy chú muốn dẫn người khác về nhà đấy.”
Lúc này Ninh Tiêu cuối cùng cũng ngắt lời, “Sao nhóc biết tôi muốn cùng về nhà?”
“Ba lô.” Trương Vĩ Vĩ nói: “Tầm này một người đàn ông ra đường lại xách theo một cái ba lô du lịch, còn nhét bàn chải đánh răng vào túi bên ngoài nữa.”
Ninh Tiêu nhìn cậu nhóc, cười. “Nhóc rất thông minh.”
“Cảm ơn, con biết.”
Từ Thượng Vũ ngồi một bên nghe cuộc đối thoại của hai người họ, ngắt lời: “Ai nói nhất định là cậu ấy phải theo chú về nhà, biết đâu là đi du lịch thì sao?”
“Không thể nào!” Hai người đồng thanh trả lời.
Trương Vĩ Vĩ giành nói: “Chuyến xe đường dài cuối cùng bây giờ đã khởi hành rồi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-ra-ta-se-o-dia-nguc/4651877/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.