Lăng Nhật canh giữ ở bên người Lâm Bách, nhìn Lâm Bách lần thứ hai bị đau tỉnh, đã không biết nói gì cho hắn thoải mái nữa, cũng không biết nên thế nào đến an ủi mình, tay Lâm Bách vô lực cầm ngược bàn tay đang nắm lấy tay mình của Lăng Nhật, chịu đựng cơn đau không liên tục nói: “Hài tử nhất định sẽ không có chuyện gì, cuối cùng sẽ có biện pháp khiến cho tiểu tử kia đi ra.”
Lâm Bách muốn nói dĩ nhiên là biện pháp mổ bụng hiện đại, chỉ tiếc thời đại này không có cái loại kỹ thuật này, nếu không hắn cũng không phải chịu hành hạ kéo dài như thế này, thế nhưng hắn cũng đã nghe nói qua, phương pháp bỏ phụ lưu tử của thời đại này, chỉ cần hắn đã chết mà hài tử còn sống, luôn sẽ có người có biện pháp đem tiểu tử kia ra.
“Không được nói bậy!” Lăng Nhật cầm lấy tay Lâm Bách, gào thét kêu Lâm Bách không được nói vậy nữa, Lâm Bách thân thể vốn sẽ không phục hồi như cũ, như vậy dằn vặt cái thân xác thối rữa (Editor:????, MEO:????) này chắc chắn không được bao lâu, thế nhưng Lăng Nhật vẫn nhất thiết phải an ủi Lâm Bách cùng mình, hắn và hài tử cũng không thể có việc gì, “Ta muốn huynh sống, ta không thể canh giữ bên cạnh hắn, lẽ nào đến cả huynh cũng muốn buông tay hắn sao?”
“A... Ư” Lâm Bách cảm giác thân thể đã đau đến chết lặng, đau nhức hừ một tiếng, giơ tay lên đặt lên mặt của Lăng Nhật, “Mỗi người đều có số mệnh, hắn sinh ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-quy-cha-ta-khong-phai-nguoi/3059830/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.