Editor: Mạc Hề
Dã Qủy đang xuất thần, mỗi khi đối với Lâm Bách an tĩnh như vậy, hắn luôn sẽ nhớ về lúc trước, nhớ tới những việc vội vàng lúc trước, nhìn người trước mắt này ở trên đường lớn, bố thí cứu giúp một tiểu khất khi. Hôm sau nhìn thấy ca nhi này một thân áo trắng, một đầu tóc đen rối tung, cùng Đại tướng quân giống nhau cưỡi một con tuấn mã, bởi vì con ngựa đi rất nhanh, mà kinh sợ lớn tiếng mắng chửi vị Đại tướng quân kia, mà cái người cửu ngũ chí tôn mặc y phục thường ngày đứng dưới tàn cây nhìn tình trạng quẩn bách của người nọ thì cười ầm lên.
Duyên phận chính là kỳ diệu như vậy, sau đó vì tiễn đưa vị tướng quân kia, người nọ dũng cảm tại trên trán tương quân hôn lên, bộ dáng thân mật kia làm cho hắn khó mà nén chịu cơn đố kỵ thường ngày, rất khó tưởng tượng được hắn cư nhiên lại đối với một người như vậy, thấy qua gương mặt của hai người nọ sinh ra một loại ghen tuông đặc biệt này.
Càng khó tưởng tượng hơn chính là hắn cư nhiên lại nổi cơn điên, bắt đầu điều tra người nọ, biết rõ những chuyện liên quan đến người kia, sau khi biết rõ mọi chuyện của người nọ, cái loại tâm tư này càng mãnh liệt hơn trước kia, so với trước kia còn khó mà khống chế. Hắn bắt đầu quên hết tất cả, dùng hết tâm cơ nghĩ đủ mọi cách tiếp cận người nọ, vì người nọ, bản thân bắt đầu tiếp cận vị Hoàng đế kia, làm trái với tổ huấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-quy-cha-ta-khong-phai-nguoi/3059808/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.