Editor: Mạc Hề
Lâm Bách ngã ngồi dưới đất, gục đầu xuống nhìn nhìn phần bụng của mình nhô lên dưới ánh trăng đang động đậy, một lúc lồi lên lại lõm xuống, một cổ cảm giác kỳ dị lan khắp toàn thân. Lâm Bách cứng còng không giám động, cúi đầu nhìn bụng của mình, cả người sợ hãi khẽ phát run, tiểu tử này từ khi Lâm Bách tỉnh lại thì sau đó chính là cùng chung sinh mệnh với hắn, vật nhỏ cho tới bây giờ cũng chưa từng động qua, chỉ có Lâm Bách ngẫu nhiên thần kinh mới cùng tiểu tử kia nói vài câu, nhưng tiểu bất điểm này lại đột nhiên động lên.
Lâm Bách có chút sợ vật nhỏ này gặp chuyện không may, thanh âm run rẩy hướng về phía tiểu gia hỏa trong bụng kia lẩm bẩm: “ Tiểu gia hỏa, con làm sao vậy? Có phải là không thoải mái hay không? Ân..”
Lâm Bách đương nhiên biết tiểu gia hỏa kia sẽ không đáp lại, vật nhỏ càng động càng lợi hại, một trận đau đớn từ dưới bụng lan ra, Lâm Bách không tự chủ được rên rỉ ra tiếng. Hắn ngồi dưới đất ôm bụng không dám động, tiểu gia hỏa kia giống như là đang cáu khỉnh, tinh lực dư thừa động không ngừng, thời gian không sai biệt lắm qua khoảng một nén nhang, vẫn không có chiều hướng muốn ngừng lại, Lâm Bách gấp gáp không thôi, nhưng cũng không dám đứng dậy, muốn cầu cứu nhưng mà vừa nhìn bốn phía lại một ai cũng không thấy, hơn nữa hắn cũng biết, hắn cho dù có van xin cầu cứu nhất định cũng không được giúp đỡ, hắn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-quy-cha-ta-khong-phai-nguoi/3059792/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.