Editor: Mạc Hề
Đồ Thịnh Thiên từ trên tay Bạch Chính đoạt lấy bầu rượu, hướng Bạch Chính trách móc vài tiếng rồi đi ra ngoài, Bạch Chính lo lắng mắt nhìn theo Đồ Thịnh Thiên, lắp bắp chạy theo sau.
Đồ Thịnh Thiên điên cuồng nốc rượu, vạt áo phía trước bị thấm ướt sạch sẽ, mặt đỏ tai hồng.
“ Ha, hả!” Đồ Thịnh Thiên điên cuồng cười gượng vài tiếng, đối với căn phòng trống rỗng, hắn trút ra hết phẫn nộ kiềm nén đã lâu, “ Lâm, ngươi vì cái gì lại như vậy, vì cái gì, ta rốt cuộc có cái gì không đáng cho ngươi tin tưởng, ta cam tâm tình nguyện làm bất cứ chuyện gì cho ngươi, lập chiến công, bơi vào nước sôi, nhảy xuống biển, tranh giành địa vị, thăng quan tiến chức, đây đều là mong muốn của ngươi, chỉ cần ngươi nguyện ý, ta chuyện gì cũng đều làm cho ngươi. Nhưng mà từ lúc bắt đầu cho tới bây giờ, ngươi ai cũng không tin, vẫn là không tin ta, ta ở trong lòng ngươi vẫn là một chút vị trí cũng không có, ta rốt cuộc có cái gì không đáng cho ngươi tín nhiệm….Ta không rõ, vì cái gì, rốt cuộc là vì cái gì….Vì cái gì…A…”
Đồ Thịnh Thiên gào thét, đứng dậy gạt rơi hết bát đĩa trên bàn, âm thanh bát đĩa rơi xuống cùng tiếng gào thét của Đồ Thịnh Thiên, như nện vào trong lòng của một kẻ nào đó người không ra người quỷ không ra quỷ đang ở trong phòng. Đồ Thịnh Thiên dường như nổi điên, đi lên hất đổ bàn, ghế, bắt đầu đập phá những thứ đồ vật khác trong phòng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-quy-cha-ta-khong-phai-nguoi/3059777/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.