Editor: Mạc Hề
Khi mặt trời tròn trĩnh lặn xuống là lúc mặt trăng tròn lên cao giữa không trung, dư quang của ánh sáng mặt trời bốn phía gần như hoàn toàn không còn nữa, ánh trăng sáng tỏ chiếu vào trên người thiếu niên, đôi mắt màu hổ phách, ở dưới ánh trăng chợt lóe lên màu sắc giống như đá quý, trường bào màu xanh làm tôn lên dáng vẻ xinh đẹp kia càng thêm lãnh ngạo thoát tục không vươn khói lửa nhân gian. Đồ Thịnh Thiên nhìn thiếu niên kia, trong mắt tràn ngập không thể nào tin, cả người cứng ngắt tại chổ. Thiếu niên cũng nhìn Đồ Thịnh Thiên đến sững sờ, một lúc lâu sau mới mở to hai mắt ra nhìn, hé miệng nghĩ muốn nói gì đó, nhưng lời còn chưa kịp nói ra, thì người đã bị kéo vào chổ ngoặc không thấy đâu nữa.
Đồ Thịnh Thiên biến sắc, gần như là lập tức lắc mình một cái vọt tới chổ ngoặc kia, nhưng mà góc tường này cùng với phía sau kia là một mãnh hoa viên nhỏ một nửa thân ảnh cũng không thấy.
Đồ Thịnh Thiên giống như bị điên mà xông vào trong chổ ngoặc, thân thể xoay chuyển nhìn khắp nơi, miệng lẩm bẩm những lời vô nghĩa, thanh âm dần dần to lên: “ Rõ ràng là hắn, là hắn! Đi ra gặp ta, vì sao, vì sao lại….”
“ Tướng quân!” Tôn phó tướng đi đến chổ tướng quân nhà mình ở khúc ngoặc, nhìn bộ dáng điên cuồng của tướng quân mình, giật mình kêu lên.
Đồ Thịnh Thiên đột nhiên xoay người bắt lấy cổ tay Tôn phó tướng, hai mắt đỏ bừng quát:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-quy-cha-ta-khong-phai-nguoi/3059769/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.