Edit: Mộc
“Thật ra thì em đang nhìn gì thế, cô gái này, khi nói chuyện thì phải nhìn vào mắt người đối diện, đó không phải là phép lịch sự cơ bản sao? Hả?” Ô Cảnh Thước ép Bạch Y Hàm phải xoay mặt về phía mình, nhìu mày cười tà, “Có một người đàn ông đẹp trai phóng khoáng đứng như tôi đứng cạnh là việc biết bao phụ nữ hâm mộ đấy, em còn không yên lòng à?”
Mặt Bạch Y Hàm lập tức hồng lên, cô ta và Trầm Ngạn Hiên đã mập mờ khá lâu, chưa từng có hành động thân mật như thế này. Tích cách của Ô Cảnh Thước là kiểu thẳng thắn kiêu ngạo, luôn có hành động khiến người ta không thể chống đỡ.
“Anh… Anh đừng như vậy…” Cô ta cố tránh tay anh ta, gương mặt thẹn thùng đỏ ửng. Không biết có phải vì mới uống rượu không mà cô ta vừa né tránh vừa cảm thấy trước mắt mình có một tầng hơi nước, đầu óc choáng váng, trong thân thể dâng lên từng cơn khô nóng.
“Tôi nói thật, em không cần ngượng ngùng thế chứ, mặt hồng vậy là đang suy nghĩ gì hả?” Bạch Y Hàm cắn khẽ đôi môi đỏ thắm, khi nhìn anh ta, trong mắt như có ánh sáng lấp lánh, trong suốt động lòng người. Ô Cảnh Thước lập tức nuốt nước bọt, sau đó nụ cười trên môi càng thêm sáng rực. Anh ta dựa sát vào tai Bạch Y Hàm, nhỏ giọng nói, “Bạch Y Hàm, em còn hấp dẫn tôi như thế, tôi sẽ không nhịn được đâu!”
Đáy mắt Bạch Y Hàm có phần không rõ, cô ta cảm thấy thân thể như nhũn ra, nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-quen-em/59969/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.