Editor: Jena (wordpress jena và wattpad miknao)
*
Cờ thưởng á? Cờ thưởng nào? Cờ thưởng cho ai cơ?
Hoàng Thư Lương làm giáo viên nhiều năm như vậy, cũng gặp không ít lần giáo viên và nhà trường được nhận cờ thưởng, nhưng tặng cho học sinh vẫn là lần đầu tiên.
Lại còn tặng cho Thịnh Diễn?
Cậu học sinh có thành tích khiến người ta đau đầu nhất trong mười mấy năm giảng dạy, Thịnh Diễn?
Thậm chí Hoàng Thư Lương còn nghi ngờ có phải mình già rồi đâm lú lẫn, tai cũng lãng rồi chăng. Ông hỏi lại: "Anh có nhầm gì không?"
Bảo vệ bên kia nói lớn: "Không nhầm! Là một đồng chí cảnh sát mang đến, hình như là cảm ơn hành động thấy việc nghĩa hăng hái làm, là một cậu đẹp trai rất cao tên là Thịnh Diễn, ngày nào nhóc này chẳng đi học muộn, tôi còn nhầm được chắc?"
Thấy việc nghĩa hăng hái làm?
Nhớ lời Thịnh Diễn nói lúc đầu giờ nào là thấy việc nghĩa hăng hái làm rồi dầm mưa bắt cướp nên mới bị cảm sốt mà đến trễ, Hoàng Thư Lương rơi vào trầm mặc. Ông cảm thấy hình như ông vừa làm một điều rất rất sai.
Thịnh Diễn làm bài thi ngay dưới mắt ông, không thể nào có chuyện gian lận. Điểm này là thật. Mà mấy ngày này cậu nghiêm túc học hành, hơn nữa những lời cậu nói vừa rồi cũng là thật.
Nghĩ vậy, ông cảm thấy những hành vi với lời nói vừa rồi của mình quả thực có hơi quá đáng.
Nhưng làm thầy giáo khiến ông khó có thể vứt hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-quan-chuyen-vat-cua-toi/3441319/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.