Editor: Jena (wordpress jena và wattpad miknao)
*
Mặc dù qua chừng ấy năm, Tần Tử Quy đã rất quen với mạch não kỳ diệu của Thịnh Diễn nhưng hắn vẫn không tài nào hiểu được rốt cuộc trong thời gian ngắn như thế, Thịnh Diễn nhảy từ cái này sang chuyện nọ kiểu gì?
Hơn nữa đang yên đang lành cậu lại đi so vẻ ngoài với Trần Du Bạch làm gì?
Mà cũng chả phải chỉ so mặt đơn thuần, đằng này cậu còn ước gì Tần Tử Quy hắn thấy Thịnh Diễn đẹp trai hơn mới vừa lòng.
Mà hai người có thể coi là bạn bè thân thiết ít ỏi của Tần Tử Quy, so sánh như thế cảm giác cứ như đang tranh sủng.
Tần Tử Quy nghiêng đầu nhìn Thịnh Diễn một cái, lại nhớ mấy lời cậu vừa nói, khoé môi khẽ cong lên. Có lẽ trai thẳng cũng có ham m/uốn chiếm hữu gì đó nhỉ?
Thật ra thì đây cũng không tính là nguyện vọng gì, dù sao đến bây giờ Tần Tử Quy cũng chỉ cảm thấy Trần Du Bạch dễ nhìn thôi.
Hoặc là nói, trừ Thịnh Diễn ra thì đối với hắn, những người còn lại đều không liên quan đến hai chữ ưa nhìn hay không, đều chỉ là có hai mắt một miệng, chẳng có gì khác nhau cả.
Cho nên Tần Tử Quy không chút do dự ấn chấp thuận nguyện vọng, hơn nữa còn thêm cả một câu: [Độ khó của ước nguyện quá thấp, nhiệm vụ yêu cầu: không]
Còn Thịnh Diễn nghe được lời đảm bảo "Đối với tôi cậu luôn luôn là người quan trọng nhất." thì chút thoải mái trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-quan-chuyen-vat-cua-toi/3441317/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.