Editor: Jena (wordpress jena và wattpad miknao)
*
Chắc là làm người thôi?
Nghiêm túc thốt ra câu này nhưng rơi vào tai Tiết Dịch lại như đang trào phúng.
Chẳng lẽ vừa nãy Thịnh Diễn nghe được bọn hắn nói chuyện riêng ư?
Không phải, nếu Thịnh Diễn nghe được thì sao còn có thể bình tĩnh như vậy?
Tiết Dịch nghĩ thế nhưng chung quy vẫn thấy chột dạ, như muốn cứu vãn gì đó nên sốt ruột nói: "A Diễn, cậu đừng nghe Tần Tử Quy nói, chuyện đó không phải là như vậy."
"Tần Tử Quy nói gì cơ?"
Thịnh Diễn vô tội nhướng mày.
Tiết Dịch nhất thời khựng lại.
Hắn cũng không thể nói lại những lời mà Tần Tử Quy mới nãy vừa nói được, nếu không có khác gì vạch áo cho người xem lưng đâu.
Nhưng mà hắn lại không thể xác định liệu Thịnh Diễn có thật sự nghe được cuộc trò chuyện đó hay không.
Dưới tình thế luống cuống thế này tự nhiên Thịnh Diễn chợt cười: "Không nói gì thì thôi, nhưng chắc vừa nãy Tần Tử Quy cũng nói qua với anh rồi, gọi biệt danh của người không thân thiết thì không hay đâu, cái tên A Diễn này lần sau anh đừng gọi nữa, không phù hợp."
Ý cười của Thịnh Diễn không lan đến đáy mắt, chỉ là hiện bên ngoài khoé môi mang theo cảm giác xa cách.
Trước giờ Tiết Dịch chưa từng thấy qua dáng vẻ này của Thịnh Diễn, trái tim hắn nháy mắt có chút đau đớn, mở miệng muốn nói chuyện như là muốn giải thích gì đó.
Nhưng Thịnh Diễn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-quan-chuyen-vat-cua-toi/3441312/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.