Đêm trung thu, mặt trăng thật tròn treo giữa không trung bao la, từ ngàn năm qua đã trở thành biểu tượng của ước nguyện đoàn viên. Chính vì vậy, những kẻ lãng tử phiêu bạt bên ngoài thường ngắm trăng tròn, thở ngắn than dài ngâm thơ: “Đãn nguyện nhân trường cửu, Thiên lý cộng thiền quyên.”[ Những mong người sống lâu dài. Dù xa ngàn dặm, cùng chung một ánh trăng thanh…. – Trích hai câu cuối của Thủy điệu ca đầu. Tết trung thu năm Hy Ninh thứ 9 đời Tống Thần Tông (tức năm Bính Thìn 1076),Tô Thức uống rượu vui đến sáng, nhớ đến em là Tử Do (tức Tô Triệt),làm bài từ này.] 8:00 tối, trăng tròn lên cao giữa bầu trời đêm, tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, cùng đèn neon ngũ quang thập sắc[muôn màu muôn vẻ] của đô thị hòa lẫn, càng làm ý cảnh ưu mỹ.
Lão đại Vương Duy Duệ của Bạch Hy bị Cung Huyền Nguyệt nửa lừa gạt nửa cưỡng ép mang về cung gia, nghe nói là muốn gặp “Gia lão đại[ chắc muốn chỉ ba hoặc ông nội]”, thuận tiện xác định thân phận “nhị thiếu phu nhân” Cung gia.
Vì thế, Bạch Hy ngược lại có chút bận tâm. Dù sao, hai cái đại nam nhân cứ như vậy đến với nhau, không phải tất cả các bậc cha mẹ trên đời đều có thể tiếp nhận được.. Huống chi, Cung gia lại là một đại gia tộc, để ý nhất chính là mặt mũi cùng vấn đề con cháu nối dõi hương hỏa. Hôm nay, Cung gia nhị thiếu cư nhiên không thương nữ nhân, chỉ yêu nam nhân, còn muốn cho người kia danh phận. Cái này, tại hào môn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-noi-yeu-toi/2396523/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.