Bạch Hy vừa cầm áo đi vào phòng tắm, Diệp Ý Tiêu cũng tiến vào theo. Bạch Hy đỏ mặt: “Ý Tiêu, ta muốn tắm rửa.”
“Ta biết rõ, nhẫn nhịn nửa tháng không có tắm rửa thực khổ, ta giúp ngươi.” Diệp Ý Tiêu khóe miệng hơi vểnh, cười đến ý vị thâm thường, hai tay liền cởi bỏ cúc áo Bạch Hy. Bạch Hy theo phản xạ liền đè lại tay của y: “Ta tự mình làm…”
“Ngươi tự tắm không tốt.” Diệp Ý Tiêu ghé sát, hôn lên vành tai của hắn, ngữ mang theo mê hoặc: “Ta sẽ rất cẩn thận. Hơn nữa ta nghĩ, cần hảo hảo nhìn xem miệng vết thương của ngươi khép lại được như thế nào. Không nhìn qua, ta thực lo lắng.”
Bị Diệp Ý Tiêu tận lực trêu chọc, cơ thể Bạch Hy rất nhanh liền mềm nhũn, cả người tựa lên y, tùy ý đối phương muốn làm gì thì làm.
Diệp Ý Tiêu để Bạch Hy dựa vào ngực mình, đưa tay nâng cằm hắn, nhìn qua đôi môi đã khôi phục huyết sắc hồng thuận, cúi người, đặt lên đó một nụ hôn bỏng rát. Bạch Hy “ưm” một tiếng rồi nhắm nghiền hai mắt, hé miệng tiếp nhận nụ hôn cuồng nhiệt kia. Đầu lưỡi bị đối phương cuốn lấy, một lần lại một lần liếm láp, vỗ về chơi đùa khiến hắn hô hấp bất ổn, liên tục thở dốc.
Cảm nhận được phản ứng của Bạch Hy, Diệp Ý Tiêu tương đối thỏa mãn, một bên hôn, một bên cởi bỏ nốt cúc áo của hắn, hai tay thành thạo vuốt ve, mơn trớn khối thân thể rắn chắc mà thực co giãn kia. Trải qua nửa tháng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-noi-yeu-toi/2396481/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.