Trên đường đi, tâm tình Diệp tổng tài phi thường tốt, xe lao vun vút trên con đường vắng vẻ của trấn nhỏ, lưu lại phía sau từng mảnh lá rụng bay bay.
Chính là, ngồi ngay kế bên, Bạch Hy buồn bực tới mức muốn nhảy xe. Tại sao, vì cái gì còn cho cậu đụng mặt tên kia? Mình rõ ràng đã muốn về quê cày ruộng, tại sao Diệp Ý Tiêu vẫn không chịu buông tha? Ngón tay xẹt qua xẹt lại trên cửa sổ xe, nội tâm lại rối thành một nùi.
“ Chúng ta đi ăn trước đã.” Diệp Ý Tiêu vừa lái xe vừa nói. Đồ ăn ở trấn này không tệ, không kém thành phố, chúng ta đi ăn gà nướng.”
“Không đi.” Bạch Hy trưc tiếp cự tuyệt, hiện tại có cho ăn thịt rồng cậu cũng không thấy vui nổi.
Lông mày không thèm nhíu lấy một lần, Diệp Ý Tiêu vẫn hào hứng đưa ra đề xuất: “Hải sản thì sao? Sông suối ở đây không bị ô nhiễm, tôm cá rất tươi ngon.”
“không có khẩu vị.” Bạch Hy vẫn trầm lặng, cúi thấp đầu tỏ ý kháng nghị.
“Vậy ngươi muốn ăn cái gì?” Cuối cùng, Diệp Ý Tiêu đem quyền lựa chọn cấp cho Bạch Hy.
Bạch Hy ngẩng đầu, quay sang Diệp Ý Tiêu lộ cười, nhe ra răng hàm răng trắng noãn, còn cố ý nghiến kèn kẹt rồi mới nói: “ Ta chỉ muốn ăn thịt ngươi.”
Diệp Ý Tiêu không chút sợ hãi, khí định thần nhàn trả lời: “ Hảo, chờ một lát ta cho ngươi ăn thịt heo bổng.” Nói xong, khóe miệng hắn nhếch lên thành một đường cong, hiển nhiên là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-noi-yeu-toi/2396465/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.