Nàng... yêu nữ! Yêu nữ!!!!
Ta không thể nào... không thể nào nín cười được!!!
Đúng lúc đó, nàng mở cửa tung ra.
Lại thêm một nữ nhân khác bước vào. Ta đang ở trong bộ dạng gì thế này? Cả người cứng đờ ở trên giường, miệng cười ha ha không dứt.
Nữ nhân kia ôm bụng cười ngặt nghẽo, sau đó chỉ vào mặt ta mà mắng.
“Đồ nam nhân kiêu ngạo xấu xa! Thái hậu mở miệng, Tướng quân mở miệng, Thân vương mở miệng, đến cả Hoàng đế mở miệng ngươi cũng không thèm giúp! Ngươi có phải người hay không vậy?!”
“Không uổng công ta tới Túy Hồng lầu nghe trộm một bữa. Hóa ra ngươi cổ quái thành thói, ỷ mình có tài thì làm ra vẻ à? Đừng có mà mơ! Ngươi có sơn cốc, vẫn không bằng sư phụ ngươi có cả vương phủ! Ngươi có võ công, sư phụ ngươi hơn ngươi rất rất nhiều!”
Đừng có mơ! Ông đây còn y độc song tuyệt!
“Còn nữa, ngươi cho rằng mình y độc song tuyệt, nhưng ngươi đừng quên, Ly tỷ tỷ mới là người khiến ngươi bại trận!”
Suýt chút nữa thì ta quên mất chuyện này... Nàng đã hạ thứ gì lên người ta? Tại sao ta không phát hiện? Tại sao ta không cảm thấy gì cả?
“Vũ nhi, muội về trước đi. Chuyện ở đây cứ để tỷ lo. Nói với A Tuyết, một tháng sau, tỷ sẽ cho muội ấy một câu trả lời.”
...
Đến tối, độc trong người đã tan đi, ta vươn vai đứng dậy, phát hiện nàng đã không còn ở trong phòng.
Dưới trăng, thiếu nữ xinh đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-noi-voi-ta-chang-la-phi-tu/2429521/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.