Kiếp trước, ta chỉ biết có mỗi cái tên Hoa Tịch Tuyết.
Hoa Tịch Tuyết ở vùng đồi trà, Hoa Tịch Tuyết là một thôn nữ.
Và...
Hoa Tịch Tuyết ích kỷ, chỉ biết nghĩ đến bản thân mình.
Trong giấc mơ, ta nhìn thấy cái ngày mà người thần bí tìm đến nhà ta, đưa đệ đệ rời khỏi cuộc sống của ta và mẫu thân.
Sáu năm sau, hắn ta lại tìm tới, van cầu ta thay thế tạm thời cho đệ đệ. Ta yếu đuối, ta lo sợ cho tính mạng của mình, ta không thích sự ràng buộc chốn cung đình, ta kịch liệt từ chối hắn.
Mọi thứ không hề đơn giản như vậy.
Kể từ ngày đó, ta không gặp lại hắn, cũng không biết một chút tin tức nào của đệ đệ.
Vì lần ích kỷ ấy của ta, mẫu thân và ta đã đoạn tuyệt nhau.
Ta khăn gói, tìm đường lên kinh thành.
Tính tình của ta vô cùng nhút nhát. Lạc đường đến Túy Hồng lầu, mấy tên công tử xúm vào trêu chọc ta, ta chỉ biết ôm mặt khóc.
Có một cô nương can đảm, đứng ra nói lý thay ta. Ta yếu đuối đến mức van xin cô nương ấy, đừng động đến họ, ta không muốn bị họ đánh sau lưng.
Cô nương ấy thở dài, lắc đầu rồi rời khỏi.
Giữa đường phố đông người, ta như con én lạc bầy, đi đường cứ đụng tới đụng lui, chẳng biết hướng nào mà định.
Trong một quán trà nhỏ, những câu chuyện trà dư tửu hậu vang lên không ngớt, ta vô tình hóng được vài câu.
“Thái tử lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-noi-voi-ta-chang-la-phi-tu/2429511/chuong-13-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.