Tiểu Sam Tử giận ta. Đây là lần đầu tiên nàng ấy giận ta...
Sau chuyện hôm đó, đường đệ ta trốn biệt trong phủ, không thèm ló mặt ra ngoài, dù chỉ một bước.
Tiểu Sam Tử không quan tâm ta nữa. Buổi sáng không ai bắt cá với ta, buổi trưa không có ai làm bánh ngọt cho ta ăn, buổi tối không có ai cho ta dày vò, dằn vặt.
Ta biết mình hơi quá đáng... nhưng tình thế lúc đó, ta phải nói là... ta chỉ muốn ngửa mặt lên trời mà cười vang một trận sảng khoái.
Đường đệ của ta tuy được phong Thân vương khi mới mười ba tuổi, tâm hồn của hắn vẫn còn ngây thơ lắm.
Ví dụ như...
Nha hoàn thiếp thân mang tới cho hắn, hắn chỉ nói nàng ta nhìn được. Chấm hết.
Khi ta ngỏ lời để mama tới chỉ dạy hắn chút chuyện “đại sự”, hắn ngây ngốc nhìn ta, hỏi lại một câu khiến ta chết đứng, “Đệ thấy đại sự của huynh là suốt ngày xem tấu chương, trộm gà nướng của Ngự Thiện phòng. Huynh là Hoàng đế... nhưng đệ là thân vương, học đại sự để làm gì nhỉ? Đệ chỉ thích đọc sách ngâm thơ thôi. Bỏ qua đi huynh, cái đó khó lắm.”
Ta vỗ vỗ vai hắn, ra vẻ đồng tình. Thằng nhóc này... nói ra cũng rất tội nghiệp. Năm tuổi mất đi mẫu thân, mười tuổi mất đi phụ thân. Phụ hoàng ta rất thương hắn, cái gì cũng dạy dỗ hắn, chẳng khác gì so với đệ đệ ta. Vì vậy, từ ngày giả làm đệ đệ, ta khá thân với tên nhóc này.
Nhưng mà... từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-noi-voi-ta-chang-la-phi-tu/2429492/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.