Nếu có một ngày chúng ta không còn yêu nhau nữa, xin anh hãy làm nhưchúng ta chưa từng quen biết, dù trên đường có lướt qua nhau cũng xinđừng quay đầu nhìn lại. Em sợ nghe những câu hỏi thăm ấy lại càng cảmthấy xa lạ. Thật sự gặp lại không bằng cứ thế nhớ nhung…
Hôn lễ tiến hành thong thả rồi cũng phải kết thúc. Tan tiệc, khách khứa ra về, hai bên gia đình đứng tiễn khách.
Vương Y Bối còn đang mải nghĩ cớ rời khỏi đây thì lại bị vây lấy kéo đến quán trà. Nhà hàng này đã được Đỗ Duy Khải bao để đám bạn học cũ ăn tiệccưới xong sẽ tới đây nghỉ ngơi, vừa tán gẫu vừa chơi mạt chược. Đỗ DuyKhải uống nhiều đến nỗi mặt đã đỏ bừng nhưng vẫn bắt Trần Tử Hàn nhấtđịnh không được để một ai ra về trước, bằng không nhất định sẽ hỏi tộianh.
Vương Y Bối đứng giữa đám bạn cũ, có chút đau đầu. Cô vốnnghĩ, sẽ cố đợi đến lúc có người đầu tiên về thì cô cũng sẽ tìm cớ chuồn khỏi đây. Hôm nay là cuối tuần, bạn học tới dự đám cưới đều đang làmviệc tại cùng một thành phố nên cũng khó mà lấy lý do bỏ về được. Huốnghồ, những lời chú rể đã nói cũng đả động tới lòng mọi người, dù đã từnghọp lớp mấy lần nhưng mọi người đều không tới đông đủ, có người này thìlại thiếu người kia, nên lần này nhân dịp lễ cưới của mình, Đỗ Duy Khảinhất quyết phải triệu tập tất cả các bạn học lớp 12/1 và 12/2 lại. Lúcnày ở quán trà cũng coi như là một buổi hợp lớp đi. Từ sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-noi-voi-anh-ay-toi-van-con-yeu/98434/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.