Yêu thì ngọt ngào, thất tình thì đắng cay. Có người thắc mắc, vì saotình yêu lại vô duyên vô cớ mất đi, vì sao nói chia tay là chia tay ngay được? Thế nhưng chẳng ai hỏi, vì sao lúc đầu hai người lại yêu nhau?Nếu có thể trả lời được câu sau, thì nhất định cũng sẽ trả lời được câutrước. Tôi thà rằng tin là vô duyên vô cớ, chứ cũng không chịu tin là vì chán, vì ghét, mà cuối cùng chia tay.
Bắt đầu học kỳ mới,Vương Y Bối một mình lên xe khách về trường, bố mẹ định đưa côđi nhưng cô không cho. Cô ngồi ở vị trí cạnh cửa sổ, thỉnhthoảng ngắm nhìn cảnh vật bên ngoài, không rõ tâm trạng thếnào.
Đầu xuân vẫn chưa tới, gió đông vẫn lưu luyến chưađi, khắp nơi gió lạnh ù ù thổi. Vương Y Bối một mình xáchhành lý về trường, về tới phòng ký túc lại một mình chậmchạp thu dọn giường chiếu. Xong xuôi, cô mới ra ngoài mua thêmmấy vật phẩm cần thiết, tiện thể đi ăn cơm.
Lúc quay lại ký túc, cô lấy di động ra, muốn gọi điện cho Trần Tử Hànnhưng lại không biết nói gì, thông báo cô đã về trường ư, haylà nói cô nhớ anh?
Cô cứ ngỡ học kỳ này, quan hệ giữacô và Trần Tử Hàn sẽ tốt đẹp lên, không ngờ vẫn cứ nửa mặnnửa nhạt như cũ. Cô tới căn hộ của anh, đợi nguyên một đêm không thấy anh về, hôm sau gọi điện hỏi, anh chỉ nói không để ý tinnhắn cô gửi. Thế là hai người lại cãi nhau, Vương Y Bối tráchmóc Trần Tử Hàn lạnh nhạt với mình, ngay cả tin nhắn cô gửicũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-noi-voi-anh-ay-toi-van-con-yeu/98432/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.