Sợ bị Triệu Hi Nhi phát hiện điều khác thường, ta vội vàng thoát khỏi dòng hồi ức.
Ta chớp chớp mắt, cười hỏi ngược lại: "Triệu tỷ tỷ còn biết cả chuyện này nữa sao?"
Nàng ta không có ý định giấu giếm ta: "Lục gia tối qua dỗ dành ta mới nói đấy."
Ta không tỏ rõ ý kiến, nghe nàng ta cười lớn, rồi nói tiếp: "Vậy cũng tốt, đỡ phải ngày nào cũng uống thuốc tránh thai."
“Thuốc tránh thai?"
Thấy ta nghi hoặc, nàng ta hoảng hốt che miệng lại.
Ngoái nhìn xung quanh một lượt, rồi ra vẻ bí mật nói nhỏ: "Trưởng tôn đã có rồi, muội nghĩ đám thiếp thất chúng ta còn có cơ hội sinh con trai nữa sao?"
Câu nào câu nấy đều như những mũi d.a.o nhọn hoắt nhắm thẳng vào Lục thiếu phu nhân.
Đúng lúc này, Giang Văn Tự từ ngoài cửa sải bước tiến vào, hỏi chúng ta đang lén lút bàn bạc chuyện gì.
Ta mỉm cười: "Bẩm Lục gia, thiếp và Triệu tỷ tỷ đang trò chuyện về việc sinh con đẻ cái ạ."
Trên người Giang Văn Tự dính chút tuyết, ta giúp hắn phủi đi, rồi thuận thế khoác lấy tay hắn, giả vờ buồn bã: "Đáng tiếc thiếp thân thể yếu đuối, không thể sinh con cho Lục gia rồi."
Giang Văn Tự không nói gì, chỉ dăm ba câu đã đuổi khéo hai mẹ con Triệu Hi Nhi đi.
Ta đoán trong lòng hắn đang có chuyện ——
Cho dù tối qua Triệu Hi Nhi có làm ầm ĩ đến đâu, dù sao cũng là ngày đầu tiên ta vào phủ, trước đây hắn vẫn luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-noi-rang-phieu-bat-da-lau/3745311/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.