Từ lúc nhận điện thoại của chị Dương, đồng ý với chị Dương sẽ xuất hiện trước mặt cô trong vòng năm phút, rồi xuống xe vào sân bay, đến tận khi đứng bên cạnh chị Dương, suốt cả quá trình này, Phàn Kỳ đều vẫn lâng lâng như đang ở trên mây chưa kịp đáp xuống mặt đất.
Hứa Vị Trì thật là ôn nhu quá đi mà.
Ai mà chịu nổi.
Phàn Kỳ vặn mở chai nước trong tay vừa mới nhận được uống một ngụm. Chị Dương nhìn cậu bật cười: “Em làm sao đấy? Sao tai đỏ thế kia?”
Phàn Kỳ: “Không có gì, hơi nóng.”
Nhưng mà nói đến lỗ tai…
Phàn Kỳ hỏi Tiểu Huy: “Có khăn ướt không?”
Tiểu Huy: “Có.”
Nói xong, cậu nhóc lấy một gói khăn ướt từ trong túi ra đưa cho Phàn Kỳ.
Phàn Kỳ giả vờ lau mặt, lại vờ lau đến cằm, rồi mới làm như vô tình lau qua vành tai một chút.
Còn vì sao lại phải lau như thế thì không cần nhiều lời, chắc là ai cũng hiểu mà, đúng không?
Mọi người đã đến đông đủ, vali của Phàn Kỳ cũng đã mang tới. Trước khi cùng nhau đi vào, chị Dương cười cười hỏi Phàn Kỳ: “Không phải Trình Nhất Diệp đưa em tới thật à?”
Phàn Kỳ vô cùng bất đắc dĩ: “Không phải thật mà.”, nói xong lại bổ sung thêm một câu: “Em với anh ấy không có gì để coi đâu, chị à, chị cũng đừng có nghĩ nhiều nữa.”
Vừa nói xong, Tiểu Huy đột nhiên chen vào: “Ai? Trình Nhất Diệp, với anh á?”
Phàn Kỳ bị Tiểu Huy chọc cho bật cười: “Không phải, làm gì có.”
Tiểu Huy đột nhiên rơi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-noi-nhieu-toi-theo-duoi-em-di/1149535/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.