Khi ánh nắng chói chang xuyên qua bức màn đánh thẳng vào mí mắt Phàn Kỳ, Phàn Kỳ mới dần dần tỉnh giấc.
Cậu trở mình muốn ngủ tiếp, nhưng giây tiếp theo, cậu mở choàng mắt ra.
Tỉnh rượu.
Ủa đây là đâu?
À là khách sạn.
Tay cậu sờ sờ mò mò, Hứa Vị Trì đang nặng nề ngủ bên cạnh cậu.
Cũng chính vào lúc này, tất cả những gì xảy ra đêm qua đều ùa về trong tâm trí Phàn Kỳ.
Ngày hôm qua cậu và Hứa Vị Trì em một ly anh một ly mà uống sạch rượu. Sau đó không biết thế nào, tay bọn họ chạm vào nhau, tiếp đó lại không biết thế nào, cậu dính vào Hứa Vị Trì, thấp giọng nỉ non một câu anh ơi, rồi cứ vậy hai người trao nhau một nụ hôn.
Phàn Kỳ nghĩ không ra rốt cuộc là cậu động miệng trước hay là Hứa Vị Trì động miệng trước, chỉ nhớ rõ là bọn họ đã hôn rất lâu, môi cậu hình như còn bị rách nữa.
Nghĩ tới đây, Phàn Kỳ sờ thử môi mình, quả nhiên là rách rồi, còn hơi sưng nữa chớ.
Phàn Kỳ vẫn còn hơi đau đầu, tất nhiên, ngoài cơn đau đầu ra, còn đau eo đau lưng. Phàn Kỳ sửa sang lại tóc tai một hồi, quay đầu lại đá đá người bên cạnh một cái.
“Hứa Vị Trì.” Phàn Kỳ gọi anh.
Hứa Vị Trì thoáng cau mày, rồi chậm rãi mở mắt.
Thình lình, hai người đối mắt nhìn nhau, kế đó Hứa Vị Trì không chút hoang mang ngồi dậy.
Dáng vẻ không chút kinh ngạc của Hứa Vị Trì khiến Phàn Kỳ rất thất vọng.
Thất vọng xong cậu lại nghĩ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-noi-nhieu-toi-theo-duoi-em-di/1149506/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.