“Chị đến muộn!” tay thợ chụp ảnh, người nhỏ thó nói tiếng Pháp bồi, quát Shauna. “Và chị còn trông như - comment dit-on? nói thế nào nhỉ - như một thứ vừa bị giật trong bồn cầu ấy.”
“Tùy anh, Frédéric,” Shauna đốp lại, không biết cũng chả thèm quan tâm đó có phải là tên của anh ta không. “Mà anh quê ở đâu ấy nhỉ, Brooklyn à?”
Anh ta giơ tay lên. “Tôi không thể làm việc như thế này!”
Aretha Feldman, đại diện của Shauna, lao vụt tới. “Đừng lo, François. Nhân viên trang điểm của chúng tôi sẽ phủ phép màu lên chị ấy. Chị ấy luôn trông rất tởm khi vừa xuất hiện. Bọn tôi sẽ quay lại ngay.” Aretha túm mạnh lấy khuỷu tay Shauna nhưng nụ cười không kém tươi đi chút nào. Với Shauna, cô ta thì thầm, “Chị bị cái quái quỷ gì thế?”
“Tôi không cần cái thứ khỉ gió này.”
“Đừng chơi trò tự ái với tôi.”
“Tôi đã có một đêm rất mệt mỏi, okay?”
“Không okay. Ngồi vào ghế trang điểm đi.”
Nghệ sĩ trang điểm há hốc mồm kinh hoàng khi trông thấy Shauna. “Những cái bọng dưới mắt chị là cái gì thế?” anh ta gào lên. “Có phải chúng ta chuẩn bị chụp quảng cáo cho vali Samsonite bây giờ không?”
“Ha ha.” Shauna tiến về phía cái ghế.
“Ồ,” Aretha nói. “Cái này gửi đến cho chị.” Cô ta cầm một chiếc phong bì.
Shauna liếc nhìn. “Cái gì thế?”
“Biết chết liền. Một người đưa thư giao nó mười phút trước. Bảo là khẩn cấp.”
Cô ta đưa chiếc phong bì cho Shauna. Shauna cầm bằng một tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-noi-mot-ai/1932897/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.