Tôi vốn chỉ muốn nhờ Lưu Trí Phổ giúp đỡ tìm kiếm manh mối về công trìnhnghiên cứu M, không ngờ sau đó anh ta lại đưa cho tôi một bản “Báo cáonghiên cứu thực nghiệm về tính chất gây nghiện của M” hoàn chỉnh. Bảnbáo cáo mang đầy màu sắc thần bí đó cứ như vậy mà lộ ra ngoài ánh sáng.
Tôi im lặng lắng nghe.
”Đó là một đêm mưa.” Diệp Thu Vi nói: “Anh ta nằm trên giường, tôi nhẹnhàng ôm lấy anh ta, còn vuốt ve trán anh ta nữa. Chúng tôi cùng lắngnghe tiếng mưa rơi, đồng thời trò chuyện vu vơ về tương lai, về cuộcđời, về lý tưởng, về gia đình. Khi tôi nhắc tới chuyện của chồng tôi,anh ta tỏ ra vô cùng lo lắng, hỏi là tôi liệu có rời xa anh ta không.Tôi bèn đáp: “Đương nhiên là không rồi, chồng tôi có lẽ chẳng còn sốngđược bao lâu nữa, sau này tôi sẽ vĩnh viễn ở bên cậu.” Anh ta nắm chặtlấy cánh tay tôi, nói là không muốn rời xa tôi, muốn kết hôn với tôi,qua đó thực sự trở thành người thân với tôi, rồi còn hỏi tôi là có bằnglòng hay không. Tôi cố tình né tránh câu hỏi này của anh ta, nói: “Chúng ta bây giờ đã là người thân rồi, hơn nữa sẽ mãi mãi là như vậy.” Anh ta tỏ ra rất hài lòng, không tiếp tục nhắc tới vấn đề này nữa. Lựa lúccuộc trò chuyện đang vui, tôi chủ động nói tới cha mình, nói về sự chămsóc và dạy dỗ của cha đối với tôi, cũng nói về việc tôi từ nhỏ đã có mâu thuẫn với cha nữa. Sau đó, chủ đề của cuộc trò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-noi-chuyen-voi-co-ay/3194523/quyen-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.