Tháng 9, Lâm Thư Du từ chối bố đưa tiễn, tự mình ngồi tàu cao tốc đến trường, ông vuốt ve con xe Rolls-Royce lệ tuôn thành sông, nói con gái lớn rồi không yêu ông nữa.
Mẹ cô mặt không biểu cảm lôi ông trở về, tránh cho bố cô làm xấu mặt trước nhiều người.
Vừa bước vào toa hành khách, cô liền nhìn thấy Lâm Vũ Hàng đang ngồi cách đó không xa, cậu ta mặc một bộ thể thao nhạt màu, vừa đơn giản vừa thoải mái, lúc nhìn thấy cô thì vẫy tay chào.
"Thật trùng hợp."
Cô nhướn mày.
Chẳng phải sao, đến vị trí ngồi cũng cạnh nhau.
Cậu ta giúp tôi cất hành lý, trong quá trình cất đồ không cẩn thận lộ ra vòng eo nhỏ.
Lâm Thư Du vội rời tầm mắt.
"Lâm Thư Du, mặt cậu sao đỏ vậy?" Cất hành lý xong Lâm Vũ Hàng mặt lộ vẻ quan tâm hỏi cô, cặp mắt đào hoa cực kỳ đơn thuần.
"Trong khoang bí quá." Tầm mắt cô nhảy đông nhảy tây, dùng tay quạt gió liên tục.
"Vậy sao, trong khoang tàu có điều hòa mà, có nóng đâu." Cậu ý vị thâm thường nhìn cô, dường như đang muốn tìm đáp án từ trên khuôn mặt cô.
Tên này cứ phải muốn đối đầu với cô hay sao hả, cô khinh bỉ liếc cậu ta một cái, "Bởi vì tôi đến từ Bắc Cực."
Hai ông bà ngồi bên cạnh cười híp mắt: "Tuổi còn trẻ thật tốt a."
Tuổi trẻ phải đi cùng với ngày hè nóng rực, như vậy mới đặc biệt.
Lúc đến nơi, hai người toàn thân đã ướt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nick-phu-yeu-duong/2653887/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.