Ăn xong bữa trưa Đỗ Thăng dẫn tôi trở về Vĩ Sĩ, trong lòng tôi cảm thấy, đi theo anh ra ngoài rồi lại cùng trở về, cho dù không có nắm tay hay động tác thân mật gì nhưng như vậy cũng đủ cho người ta bàn luận xôn xao rồi.
Trở lại phòng làm việc của ĐỗThăng, tôi ngồi ở một bên nghiên cứu các hạng mục theo trình tự, Đỗ Thăng thì xử lý công việc của mình. Đỗ Thăng không hổ là thiên tài IT, khi tôi không hiểu chỗ nào dù đã vắt óc suy nghĩ vẫn không được thì tôi đưa cho Đỗ Thăng, anh chỉ liếc mắt một cái là biết phải làm như thế nào.
Tôi hỏi Đỗ thăng: “Công tử, anh là người hay yêu? Làm sao lợi hại như thế?”
Đỗ Thăng nói: “Anh là anh đẹp trai.”
Sấm!
Buổi chiều Đỗ Thăng nhận được một cuộc điện thoại, vừa mới bắt đầu còn nói tiếng Trung, kết quả nói một lát sau liền thay đổi thành tiếng Anh. Cuộc điện thoại này đã nói rất lâu, Đỗ Thăng càng nói thì tốc độ càng nhanh giọng nói càng lạnh. Sau khi Đỗ Thăng để điện thoại xuống sắc mặt hết sức không tốt, anh trầm mặc một hồi giống như là đang tự hỏi cái gì, sau đó gọi điện cho trợ lý nói anh ta phải đặt vé máy bay đi Newyork trong thời gian sớm nhất cho anh.
Đỗ Thăng ôm tôi ở trong ngực dịu dàng nói với tôi: "Nha đầu, nhà anh có một số việc cần anh đi xử lý. Sợ rằng anh phải đi đến một tuần, em phải ngoan ngoãn, chờ anh trở lại, biết không!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nhu-vay-nguoi-ta-van-con-la-hoc-sinh-day/2216771/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.