Cuộc sống ở nước ngoài sẽ như thế nào đây? Mạch Bao nói: nơi đó có rừng xanh biếc, có nước trong văng vắt. Nhưng mà đó là đi chơi nha, mà tôi đến cũng không phải để đi chơi. Cho nên núi rừng xinh đẹp kia chẳng liên quan gì tới tôi, cùng tôi sớm chiều chỉ là một đống giấy tờ và một cuốn từ điển Anh Văn dày cộm.
Cũng may từ nhỏ tôi đã liên tục học Anh Văn, cho nên khi nghe thầy giảng bài trên cơ bản đều hiểu, nhưng khi giải nghĩa từng từ, từng chữ để hiểu rõ hơn thì tôi thật sự không thể làm được gì.
Du học sinh gốc Hoa trừ tôi ra còn có một cô gái họ Tô tới từ Đài Loan, ngày đầu tiên chúng tôi gặp nhau, hai người nhìn nhau thật sự kích động, chúng tôi ai cũng muốn biết rốt cuộc đối phương đến từ quốc gia Châu Á nào. Chúng tôi xúc động yên lặng đưa mắt nhìn nhau hết mấy phút, rốt cuộc tôi cũng dũng cảm bước về phía trước phá vỡ cục diện bế tắc.
Tôi thử hỏi: “Chinese? Japanese? or Korean?” (Người Trung Quốc? Người Nhật Bản? Còn là người Hàn Quốc?)
Đối phương nháy mắt hai cái trả lời tôi: “Parden?” (Không nghe rõ yêu cầu lặp lại vấn đề lần nữa)
Vì vậy tôi nhắc lại một lần nữa câu hỏi trên.
Đối phương sắc mặt rất ngượng, mặt hơi hồng hồng lại nói “Parden” một lần nữa.
Tôi lập lại lần nữa. Nhưng mà lúc này trong lòng tôi bắt đầu có chút hoài nghi có phải là cô ấy đang đùa giỡn với tôi hay không.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nhu-vay-nguoi-ta-van-con-la-hoc-sinh-day/2216733/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.