🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Convert: Ngocquynh520



Dịch lại: Heidi



Lúc tôi đẩy cửa bước vào phòng bệnh của Đỗ Thăng, ngắm nhìn đôi mắt đang nhắm chặt như đang ngủ say của anh ấy, trong lòng không diễn đạt được đó là loại cảm giác gì. Gương mặt yêu nghiệt như vậy, trước kia tràn đầy ý chí hăng hái, nhưng bây giờ lại là sự cô đơn tiều tụy.



Tôi đứng lẳng lặng ở đầu giường, tận lực kiềm chế không để cho đôi bàn tay của mình vươn tới đụng chạm đến gương mặt mà tôi không thể rời mắt ấy. Người đàn ông này, tôi hận anh ta, song tôi cũng yêu anh ta; Tôi oán anh ta, song tôi lại không nhịn được cứ quan tâm anh ta; Tôi muốn thương tổn anh ta, song khi nhìn thấy anh ta bị tôi tổn thương rồi thì chính bản thân mình lại bị tổn thương; Tôi nói không muốn gặp lại anh ta nữa vì tôi muốn quên anh ta, song mỗi lần nói quên thì những vết tích có liên quan đến anh ta được khắc ghi trong trí nhớ tôi lại càng sâu sắc hơn.



Những người yêu nhau có thể gần gũi bên cạnh nhau quả thật là có diễm phúc cực lớn.



Mà những người yêu nhau lại phải xa nhau là một sự dằn vặt đớn đau biết mấy!



Tôi và Đỗ Thăng, tôi cảm thấy hai chúng tôi đều yêu nhau sâu sắc, nhưng vì cái gì mà chúng tôi lại bị dẫn tới nước lưỡng bại câu thương như thế này!



Trong

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nhu-vay-nguoi-ta-van-con-la-hoc-sinh-day/2216714/chuong-47.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.