cambria;">
Edit+Beta: Tojikachan
Nguồn edit: mongthuycung.wordpress.com
Tojikachan: Nốt chương này là xong đấu kiếm đạo rồi, phù, edit mấy chương này đến khổ T^T
Ngồi xếp bằng ở góc phòng nghỉ, để ánh chiều tà im lặng xuống núi, nhắm mắt lại, tĩnh tâm. Kiếp trước không cho tôi thiên phú hơn người, lại dạy tôi lòng “Nhàn khán đình tiền hoa khai hoa lạc, tọa khán thiên thượng vân quyển vân thư”*. Luyện tập kiếm đạo, hàng đêm tĩnh ngộ, đem lòng ấy hóa thành vô trụ chi tâm. Ngồi ngay ngắn tạo thành chữ thập, chuyên tâm quan tưởng, ngôn, tâm, tam nghiệp hợp nhất, tu tâm thanh tịnh bất loạn.
*(Nhàn nhã ngắm hoa nở hoa rơi trước nhà, ngồi ngắm mây đến mây đi trên trời)
Cho dù tư tưởng sinh động, tâm cũng không dao động. Tựa như trăng trong nước, cho dù ngàn sóng tuyết cuộn, vạn sóng vỗ bờ, cũng sẽ không có gì theo làn sóng mà di, bởi vì bóng dánh tùy theo thân mình mà động, thân luật ảnh định.
“Nakamura, ăn cơm chiều!” Chị Kikuri đi đến bên cạnh tôi. Mắt tôi vẫn chưa mở, sắc mặt như nước, nhàn nhạt nói: “Em không ăn.”
“Hả? Chẳng phải em sợ nhất là đói sao?”
“Em không đói bụng.” Rồi yên lặng, phảng phất như đặt mình trong hư vô, lẳng lặng không có một hơi thở.
Lại bước vào sân, khán giả vẫn bộc ra trận vỗ tay như sóng to ngập trời, vẫn toát ra tràn đầy tràn đầy tràn đầy chờ mong. Nhàn nhạt nhìn về phía khán đài, thầy và ông nội Tezuka ngồi ở dãy ghế khách quý, ánh mắt họ sáng ngời, tôi yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nhu-em-on-nhu/2187567/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.