Cambria;">Tojikachan: Đến phát điên vì cái mạng TT^TT mấy hôm toàn post muộn, sr nhé TT^TT
Edit+Beta: Tojikachan
Nguồn edit: mongthuycung.wordpress.com
Sáng sớm thứ bảy, tôi không đến đạo quán Sanada của Kanagawa, mà là lẳng lặng đứng trước một căn nhà lớn có hoa viên. Nhìn hai chữ “Nhà Ohtori” trên bảng treo ở cổng, tôi nặng nề thở dài một hơi. Ngón tay vươn ra lại thu về, duỗi ra lại rụt lại, hôm nay sẽ tiến hành đặc huấn học tập ở đây. Cuộc sống của tôi thật bi thảm, căm giận nhìn bầu trời. Đột nhiên, một chiếc xe ô tô chạy sát qua bên tôi, khiến tôi mất thăng bằng một cái, ngón tay đang chỉ vào chuông cửa bị nhấn vào một cái.
“Sao bây giờ mới đến!” trong Micro vang ra một tiếng quát chói tai, thân thể bất giác khuynh ra sau, ngoáy ngoáy lỗ tai, nhỏ giọng hỏi: “Senpai làm sao mà biết là em?”
“Bởi vì trừ em ra, mọi người đều đến cả rồi! Mau lăn tới đây, Nhất Tịch!” chắc chắn chị Kikuri hôm nay ăn quá no, sáng sớm đã bày ra công phu sư tử rống. Sờ sờ đầu, không tình nguyện đi vào.
“Hoan nghênh.” mỹ nhân Ohtori mặc áo len màu vàng, đứng ở cửa nghênh đón.
“Senpai, chào buổi sáng, hôm nay phiền toái chị rồi.” Tôi nghiêm túc cúi người chào, nắm túi sách trên người thật chặt, nhìn vào bên trong, những bạn cần học bổ túc khác sao tới sớm thế.
“Em phải nói hôm nay phiền toái mọi người mới đúng!” Nhìn kĩ, thấy trên sofa ở đại sảnh có bốn người đang ngồi: Suzuki Kikuri, Ohtori Choutarou, Atobe Keigo và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nhu-em-on-nhu/2187546/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.