Trận đấu kết thúc, chúng tôi trở lại phòng nghỉ chờ đợi đối thủ của trận chung kết. Đeo tai nghe, yên tĩnh nghe nhạc nhẹ, buông tóc, toàn thân thả lỏng tựa vào ghế.
Đột nhiên có người nhẹ nhàng gõ cửa, căn phòng náo nhiệt đột nhiên yên tĩnh.
“Mời vào.” Ohtori Zaki nhàn nhạt lên tiếng trả lời.
Một người bé bỏng chậm rãi đi vào, phía sau là Nhị Tịch cao tráng. Urukawa Momoko đi đến trước mặt tôi, vươn tay phải, mỉm cười nói: “Hôm nay cám ơn em đã giúp chị nhìn rõ sự chênh lệch và thiếu sót của mình.”
Tôi lập tức đứng dậy, nắm lại bàn tay nhỏ bé kia, cung kính nói: “Tiền bối khen trật rồi, cám ơn chị đã chỉ giáo.”
“Ừ ~ ừ ~” chị ấy đáng yêu nghiêng nghiêng đầu, dùng ngón trỏ chỉ môi dưới, dùng giọng nói như chim hoàng oanh nói, “Chỉ sợ trong đám bạn cùng lứa tuổi, em rất khó tìm được đối thủ đấy. Ha ha, chị rất chờ mong lần sau được giao thủ với em.”
“Vâng!” Tôi lộ ra một cái mỉm cười chân thành, “Tiền bối là người đầu tiên bức được em sử dụng chiêu số Tân Âm Lưu, chị rất lợi hại.”
“Đương nhiên rồi, chị là Momoko LuônThắng mà.” Chị ấy hất cằm hơi nhọn lên, dáng vẻ đắc ý khiến mọi người ở đây không khỏi cười ra tiếng.
“Đúng rồi, Ohtori-kun.” Đột nhiên Urukawa Momoko thay đổi giọng điệu, nghiêm túc nhìn đội trưởng, “Mặc dù có chút mạo muội, nhưng câu lạc bộ nữ kiếm đạo trung học Rimizu chúng tớ muốn cùng Hyoutei các bạn tiến hành luyện tập ở trại huấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nhu-em-on-nhu/2187491/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.