Hôm nay, đã là lần thứ bảy cậu nhìn chỗ ngồi không ở hàng trước. Ngày đó,một màn nhảy cùng cô ấy cứ như vẫn còn ở trước mặt, hình như trong lòngcòn lưu lại hương thơm ấy. Hừ, cô gái này thật không hoa lệ, lại dám xin nghỉ ba ngày! Nghĩ đến đây, trong lòng Atobe không khỏi rầu rĩ.
Kyoto, anh đào nở rộ, có dòng chữ “Genji monogatari” vầng sáng màu vàng nhạttuyệt đẹp, những ngôi chùa đẹp đẽ quang huy, là những giọng nói êm áicủa các nghệ kỹ phong tình vạn chủng, là một cố đô từng rất phồn hoa,hương thơm tràn ngập.
Nhưng mà, vì sao? Vì sao người ngồi ở bêncạnh tôi lại là cái tên Sanada Kamechirou kia chứ!! Nắm chặt thanh kiếmSenbonzakura Kageyoshi trong tay, tôi phẫn hận nhìn ra phía ngoài cửa sổ xe. Tác giả tiểu thuyết trinh thám đúng là thiên tài, tức giận quảnhiên là ngọn nguồn gây ra ý muốn giết người mà!
Đứng ở trướckhách sạn suối nước nóng cổ kính, thân thể vẫn cứ căng cứng, trong lònggiống như là bị móng vuốt của mèo cào lên vậy, rất muốn đem thanh kiếmSenbonzakura Kageyoshi vạn giải. (Tác giả Phi: BT! ) nhưng mà, vừa thấyđến lão nhân Sanada uy nghiêm, khí thế của tôi lập tức ngã xuống.
“Kunikazu, lần này là ông tới trước.” lão nhân Sanada lại bắt đầu so đo với Boss Tezuka.
“Ừ, chúng tôi cũng vừa mới vào cửa.” Tezuka Kunikazu nhàn nhạt trả lời.
“Ông nội Tezuka, rất vinh hạnh được gặp ngài.” chồn Sanada tiến lên cúi đầu chào.
“Kamechirou đấy à, nghe nói cháu sắp đính hôn.”
“Vâng! Nakamura là em vợ của cháu.” chồn Sanada mỉm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nhu-em-on-nhu/2187450/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.