Lương Tư Tư đi theo Lục Khiêm Hành lên xe:
- Anh, em cần phải về khách sạn lấy hành lý.
- Ừm, anh biết.
Lục Khiêm Hành không cho thuộc hạ đi theo, tự lái xe, thấy Lương Tư Tư đã ngồi ổn định, còn quan tâm giúp coo thắt dây an toàn.
Lương Tư Tư không phản kháng, bởi vì trong tim cô, anh trai vẫn luôn dịu dàng tinh tế như thế.
Xe chạy trên đường núi, khác với kiểu lái xe như bay của Tô Mạn Mạn, Lục Khiêm Hành lái không nhanh nhưng ổn, giống như con người anh ấy đem lại cho người khác cảm giác an toàn.
- Anh, những người vừa rồi là người quản lý và trợ lý của anh sao?
Lương Tư Tư thông qua gương chiếu hậu nhìn về đoàn xe đang theo sát phía sau, hỏi.
Nhóm đàn ông mặc đồ đen, cả đường đều đi theo, khi ở Nguyệt Minh sơn trang, cô chìm đắm trong sự vui vẻ khi được trùng phùng với anh trai, cũng không quá chú ý.
Nói theo lý, anh trai là ảnh đế, người quản lý của công ty đi theo bên cạnh cũng là bình thường, nhưng nhìn cách ăn mặc lại cảm thấy không đúng lắm.
Lục Khiêm Hành nhìn cô, hơi khựng lại một chút, dịu dàng giải thích:
- Không phải là người quản lý và trợ lý, em có thể hiểu rằng đó là người bảo vệ anh.
- Vệ sĩ?
Có một số minh tinh lớn trong nước, khi đi ra vào khu vực công cộng sẽ đem theo vệ sĩ, đề phòng chuyện ngoài ý.
Dựa theo thân phận bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nho-em/2670570/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.