Edit: Kai"Sa Team
Vừa nghe lời này, Hứa Hi Nhĩ giật mình nhìn khoảng không mở phía sau, cảm thấy hơi nóng giảm đi một chút, vội vàng mở miệng phủ nhận, “Không, không phải, chắc chắn không phải đâu…”
Nhìn thấy được cô thực sự căng thẳng, nói chuyện không đủ lưu loát, còn liên tục lặp lại vài chữ “không”.
Nghe cô phủ nhận, Phương Vũ Thành cũng không tức giận, cười cười, xoay người trở về chỗ ngồi.
Một khúc nhạc dạo ngắn này không khiến Hứa Hi Nhĩ để ý.
Nhưng mấy câu đám bạn nói đều có đối phương Phương Vũ Thành. Huống hồ, có khi anh còn không biết tên cô, nếu không vì sao ban nãy lại gọi cô là bạn học.
Nghĩ vậy, Hứa Hi Nhĩ thở phào nhẹ nhõm, trong lòng có cảm giác mất mát không nói ra được.
Ngày thường, phần lớn không thấy bóng Phương Vũ Thành ở lớp, nếu thấy, không phải ôm bóng rổ đi học tiết thể dục, thì cũng là đứng cùng Tiếu Chỉ Hàn lớp bên.
Cô cũng từng vô tình gặp Phương Vũ Thành trên sân bóng, đám con gái xung quanh, ngoài gọi tên Tiếu Chỉ Hàn thì chính là gọi tên Phương Vũ Thành nhiều nhất. Hứa Hi Nhĩ bị bầu không khí này ảnh hưởng, không kìm được ngừng chân thêm vài giây.
Nhưng vài giây chú ý này, cũng không thể khiến Phương Vũ Thành bắt chuyện trước sau khai giảng mấy tháng, cho nên trong lòng cô sinh ra cảm giác không nói cũng không tả rõ được.
Thấy mình không nghĩ ra lí do, Hứa Hi Nhĩ đơn giản không nghĩ nhiều, lắc đầu vứt chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nhin-anh-dau-hang/3193400/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.