Khi thím Trương bưng đồ ăn vào thì thấy con vẹt kia bị Tiêu Kính Hàn nhổ lông kêu oai oái “cứu mạng“.
“Ôi, công tử,“ thím Trương vội vàng đi tới ngăn cản, “Đừng vậy mà, Đại Bảo sẽ trụi lông mất.”
Đại Bảo chính là tên thím Trương đặt cho con vẹt kia.
Lúc đầu bà định để Tiêu Kính Hàn đặt tên, nhưng hắn thuận miệng nói: “Cứ gọi là Trụi Lông đi.”
Con vẹt kia nghe xong thì tức giận kêu ầm lên, nói muốn treo cổ đầu giường Tiêu Kính Hàn.
Tiêu Kính Hàn chẳng buồn để ý, còn nói nhổ lông nó treo lên.
Con vẹt đập cánh đòi liều mạng với hắn.
Sau đó thím Trương khuyên nhủ, nói hay gọi là Đại Bảo đi, trước kia bà từng nuôi một con mèo tên Tiểu Bảo, vừa đủ một lớn một nhỏ.
Tiêu Kính Hàn không hiểu, mèo lớn hơn chim, một lớn một nhỏ này có phải bị ngược rồi không?
“Mèo con mà,“ thím Trương nói, “Bị chuột dọa sợ, chẳng biết chạy đi đâu rồi.”
Rõ là đồ nhát gan, Tiêu Kính Hàn nói cứ gọi là Trụi Lông đi.
Nhưng con vẹt không vui, nghĩ dù gì mèo cũng nhiều lông, thế là kêu lên, “Đại Bảo, cứ gọi là Đại Bảo đi.”
Từ đó mỗi lần thấy người nó đều nói: “Đại Bảo, ta tên Đại Bảo.”
Nhưng thỉnh thoảng Tiêu Kính Hàn vẫn gọi nó là Trụi Lông, chẳng bao lâu sau nó học được cách gọi Tiêu Kính Hàn là “cháu hư”, sau đó lại bị vặt một mớ lông.
Thím Trương cứu Đại Bảo bị nhổ lông ra khỏi tay Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nhat-nguoi-roi-tren-duong/3575724/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.