Chương trước
Chương sau
Cuối cùng, Sở Diệc xoay người muốn về phòng ngủ, nghe tiếng báo nguy vẫn vang vọng khắp nhà thì nghiến răng: "Tắt cái tiếng chết tiệt này đi cho tôi!"
Tiểu Triệu bị dọa nhảy dựng lên, sau đó quay vòng vòng khắp phòng tìm công tắc.
Cuối cùng cái khó ló cái khôn, thông minh đổ bớt nước trong bình cắm hoa ra ngoài một chút thì tiếng cảnh cáo mới dừng lại.
Sau đó cậu ta mệt mỏi ngồi phịch xuống sô pha.
Diễn tập rời giường?
Ai cũng không phục, chỉ phục chị Tinh nhà mình!
-
Giải quyết được một chuyện đau đầu, Thẩm Phồn Tinh lại bắt tay vào chuẩn bị thực hiện chuyện lớn thứ hai - liên hệ với Hứa Thanh Tri thông báo buổi liên hoan tối nay.
Hứa Thanh Tri đang ngồi trong văn phòng của mình, vừa uống cà phê vừa xem tin tức mới nhất trên mạng.
Thẩm Phồn Tinh gọi tới đúng lúc cô ấy đang thấy một tin tức rất hay ho.
"Phồn Tinh, chuyện gì thế?"
"Ừ, tối nay đừng làm gì nhé, tớ mang cậu đi gặp một người."
Hứa Thanh Tri vừa di chuột vừa đáp lời: "Ừ, dù sao dạo này tớ cũng thư thái lắm, nhưng mà gặp ai thế?"
"À, bạn trai tớ."
"Ừ được, bạn trai..."

Hứa Thanh Tri nói theo được nửa câu, những lời này lượn đi lượn lại trong đầu hai lần mới kịp phản ứng, "Bạn trai ?"
"Ừ."
"... Phồn Tinh, không phải cậu tự mình sa đọa đấy chứ?" Hứa Thanh Tri ngẩn ra một lúc mới nói.
"Cậu cảm thấy tớ tự sa đọa mà đi giới thiệu người cho cậu à?"
"Cũng đúng." Hứa Thanh Tri gật đầu, "Được thôi, tối nay tớ sẽ đi, tớ muốn xem xem rốt cuộc chàng trai nào có phúc như vậy! À đúng rồi, tớ nhờ người xách tay vài thỏi son ở Pháp về, tối nay sẽ mang cho cậu hai thỏi."
"Được. Vậy sau khi tan tầm cùng đi luôn."
"Ừ..." Hứa Thanh Tri đồng ý, sau đó lại thoáng nhìn tin tức trên màn hình, cười nói: "Cậu thấy tin tức trên mạng chưa?"
Thẩm Phồn Tinh tò mò: "Tin gì cơ?"
"Thẩm Thiên Nhu ngất xỉu trước cửa Tô Thị."
Thẩm Phồn Tinh khựng lại một lát, sau đó khẽ nhếch môi cười, "Thế cơ à?"
"Diễn à?" Hứa Thanh Tri đoán.
Thẩm Phồn Tinh mở máy tính, dựa vào lưng ghế cười khẽ: "Không hẳn là diễn, hai ngày nay xảy ra nhiều chuyện như vậy, cô ta sống cũng không thoải mái gì. Mặt khác, hai ngày không ăn cơm, ngất xỉu là chuyện bình thường."
Nhớ tới chuyện hôm qua Thẩm Phồn Tinh cố ý lựa chọn tuyên bố tin tức vào buổi trưa, Hứa Thanh Tri cũng cười thành tiếng.
"Xem ra đôi khi nên mặt dày thì phải mặt dày mới được."
Từ nơi khác là có thể tính kế làm cho Thẩm Thiên Nhu đói xỉu, hoàn toàn không cần tự mình xuất đầu lộ diện, chiêu này phải gọi là cao.

-
Bệnh viện.
Thẩm Thiên Nhu đang truyền hai bình dịch dinh dưỡng, lúc tỉnh lại đã là buổi chiều.
Tô Hằng ngồi cạnh giường, thấy cô ta tỉnh lại thì vội nắm tay cô ta.
"Thiên Nhu, em tỉnh rồi."
"Anh Hằng... em sao vậy?" Giọng Thẩm Thiên Nhu hơi khàn, ánh mắt lướt qua một vòng phòng bệnh, trong lòng cũng coi như đoán được đã xảy ra chuyện gì.
"Em ngất xỉu, sao hai ngày nay em lại không ăn cơm?"
Mặt Thẩm Thiên Nhu rất tái, ánh mắt mông lung hơi nước, thoạt nhìn khiến người ta không kìm được thương tiếc.
"Anh Hằng, em... em không liên hệ được với anh... Lúc anh đi còn đang giận em, em tưởng anh không bao giờ... để ý đến em nữa..."
Vừa nói tới đây, nước mắt theo khóe mắt lăn xuống.
Tô Hằng đau lòng xoa giọt lệ bên khóe mắt cô ta, "Ngốc ạ, em nghĩ nhiều rồi, chúng ta vất vả lắm mới đi được đến hôm nay, sao anh có thể dễ dàng buông em ra được?"
"Vậy sao anh không trả lời điện thoại của em?"
"Công ty bận quá..."
Hai mắt Thẩm Thiên Nhu vẫn đẫm lệ nhìn anh ta đăm đăm, có vẻ không tin tưởng.
Tô Hằng khẽ thở dài, "Hôm qua ảnh chụp bị tiết lộ nên có vài nhà đầu tư rút vốn... có mấy giám đốc trong công ty vẫn luôn làm ầm ĩ..."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.