Chiều tối, Trung tâm thể dục của trường đại học trực thuộc bệnh viện tổ chức thi đấu bóng rổ.
Lý Sơ Hạ ở nhà một lúc rồi mới đi xem, khi tới nơi cô mới phát hiện ra nơi đó đông nghẹt, chủ yếu là các cô gái trẻ chẳng hiểu mọc ở đâu ra, cũngkhông biết có quen với mấy người đang thi đấu dưới kia hay không nữa.Ngày hè nóng nực, chỉ thấy rặt đùi non và bắp tay trắng phau, hoặc mảnhmai, hoặc đẫy đà lồ lộ bên ngoài, khiến mấy chàng sinh viên bác sĩ hoacả mắt.
Lý Sơ Hạ đứng trong đám đông thầm nhủ, đội cổ vũ này không phải đến để khích lệ tinh thần, mà là để làm cho người ta phân tâm.
Cô cũng ngại không chen vào giữa, chỉ đứng nép ở một góc phía trên củakhán đài lặng lẽ quan sát. Bất chợt cô cảm thấy, hai người họ thật giống nhau, cũng dáng người cao gầy, tóc ngắn đen nhánh… Nhưng khi cả haiquay hẳn lại, cô thất vọng, mặt không giống, rất không giống.
Trương Thuần là đàn ông mà da trắng bóc, hoàn toàn thua xa làn da ngăm ngăm bánh mật đầy nam tính của người ta.
Ánh mắt cô chuyển sang dừng lại khá lâu trên một người khác, dõi theo từngbước nhảy, từng động tác giữ bóng, thậm chí là từng cử động nhỏ nhặtnhất của anh, cũng giống như nhiều năm trước cô nhìn anh chơi bóng, giờnghỉ thì đưa nước cho anh. Khi đó cô coi nhiệm vụ đưa nước khoáng giốngnhư sự nghiệp của mình, dùng việc đó để tỏ rõ việc đối với anh, cô không giống những người khác.
Một tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nhan-danh-tinh-yeu/2231937/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.