Đồ Nhiễm cùng hai cô bạn đứng đợi xe chuyên tuyến ở bến xe. Lúc ấy đúng vào giờ tan tầm cao điểm ngày thứSáu, phố phường nườm nượp, người xe chen chúc nhau xông lên phía trướctrong bóng chiều nhập nhoạng.
Từng chiếc xe chuyên tuyến chạyqua, chiếc nào chiếc nấy lèn cứng người, mấy cô gái đều thuộc diện hiềnlành, nhỏ nhẹ, sợ đông người chật chột, lại không vội nên cứ từ từ màđợi. Bạn bè của Đồ Nhiễm trong trường đều thuộc tuýp người na ná như cô, vóc dáng na ná, tính cách na ná, ăn mặc, trang điểm cũng na ná nhau.Tóc đuôi gà cùng kiểu, mặt mộc không phấn son, quần áo học trò, lưng đeo ba lô, bên trong là quần áo và ga giường thay ra trong một tuần, xenlẫn vài quyển sách – tiểu thuyết diễm tình Đài Loan, hoặc mấy mẩu vănchương kiểu trà sữa cho tâm hồn không bệnh tự rên dạt dào cảm nhận, chứa chan tình cảm mơ mộng hão huyền.
Tóm lại, họ là những cô gái 17tuổi, bên ngoài hiền lành, bên trong nhạy cảm, một khi đã lẫn vào đámđông thì không tìm thấy đâu nữa. Nét thơ ngây đáng yêu của thiếu nữ dầnbị che lấp, vẻ xinh đẹp của người con gái thanh xuân còn chưa bừng nởrộ.
Đêm tối dần buông, đường phố lên đèn, mấy cô gái cuối cũngkéo nhau lên xe, thực ra là bị đám người ào ào như thác đổ phía sau đẩylên xe.
Trên xe vốn không đông người, giờ lại bị lèn chặt cứng.Ba cô gái bị người ta đẩy đến tận đuôi xe, còn chưa kịp đứng vững thìchiếc xe đã ngoằn ngoèo len lỏi giữa dòng xe cộ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-nhan-danh-tinh-yeu/2231932/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.